Sau khi nghe thấy tiếng xe ô tô dần dần xa khỏi biệt thự, cô mới nhảy xuống khỏi người anh, liên tục đánh vào lồng ngực rắn chắc của anh. - Anh...Anh là đồ đáng ghét..đáng ghét..
- Aa..Đau. Anh biết lỗi rồi, em tha cho anh đi.
- Hứ!
- Thưa tiểu thư và thiếu gia, bữa tối đã sẵn sàng, mời hai người vào ăn cơm.
- Được rồi.
Xong anh nắm tay cô, kéo cô ngồi xuống bàn ăn. Anh thật là hiểu cô, hôm nay có món khoái khẩu của cô, sườn xào chua ngọt. Anh gặp một miếng sườn thật to vào bát mình, gỡ xương ra rồi đưa đến trước mặt cô
- Aa..
- Minh Khải, em không phải trẻ con. - Cô nhíu mày,
- Đối với anh thì mãi mãi là vậy. Em mà không há mồm anh sẽ ăn hết đấy.
Thấy vậy cô cũng ngoan ngoãn há mồm ra, để anh cho miếng thịt vào miệng rồi nhai ngấu nghiến. Thật là ngon, vừa nhai cô vừa cười.
- Jenny, em mà còn cười nữa chắc tim anh rơi ra khỏi lồng ngực mất.
- Anh đúng là dị nhân, tim anh lại có thể rơi khỏi lồng ngực được cơ chứ.
- Vì em mà nó sẵn sàng rơi.
Nghe câu nói của anh mà cô suýt nữa nuốt thẳng miếng thịt xuống cổ họng. Người đàn ông này....bá đạo quá mức.... Ăn cơm xong, cô nằng nặc đòi anh nói chuyện qua video call với bố mẹ cô, anh cũng chỉ biết chiều ý cô.
- Bảo bối, Minh Khải đối xử với con tốt không?
- Mama à, con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-chinh-la-em-2/3222677/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.