Phùng Dã theo Trương Phong Hòa tới thành phố S, xuống máy bay cũng bám sát theo cậu. Chẳng biết nên nói là độ cảnh giác của Trương Phong Hòa thấp hay là kỹ thuật theo dõi của Phùng Dã quá mức cao siêu mà suốt cả quãng đường Trương Phong Hòa vẫn luôn không phát hiện có người đi theo mình.
Phùng Dã cũng biết mình không nên làm vậy, nhưng hắn thật sự quá nhớ Trương Phong Hòa. Từ khi Trương Phong Hòa rời thành phố A, đã lâu rồi hắn không nhìn thấy cậu. Lần này rốt cuộc cũng được gặp lại, mặc dù chỉ được nhìn bóng dáng đối phương từ xa, hắn cũng đã cảm thấy thỏa mãn.
Nhìn theo đến tận khi Trương Phong Hòa lên lầu, lúc này Phùng Dã mới thu hồi ánh mắt nhớ nhung.
Hắn không dám tiếp tục ở lại, sợ bị Trương Phong Hòa phát hiện.
Hắn cũng không ở lại thành phố S, ngược lại còn trở về thành phố A ngay trong đêm. Tuy rằng mệt mỏi, nhưng lòng Phùng Dã lại thấy rất thỏa mãn, ít ra hắn đã gặp được Trương Phong Hòa.
Sau đó, mỗi tuần Phùng Dã đều dành một hai ngày bay đến thành phố S, đến dưới lầu nhà Trương Phong Hòa, len lén nhìn cậu một chút, xem cậu sống có tốt không.
Hành động kỳ quái của hắn rốt cuộc cũng khiến đám bạn bè chú ý, trong một lần tụ tập, có người bạn trêu hắn: "Thời gian này cậu bận đến mức muốn hẹn một lần cũng khó khăn, mỗi ngày bận chuyện công ty, còn phải dành thời gian chạy đi thành phố S, ai không biết còn tưởng cậu có nuôi ai bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-theo-duoi-bay-nam-da-yeu-nguoi-khac-roi/1500224/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.