Người tới không tốt February 23, 2015 Comments: 2
Bảy giờ tối, Phương Dĩ ngồi xổm ở cửa công ty đợi Chu Tiêu, một tay cô nâng cằm, một tay chơi di động, nghe thấy động tĩnh ngẩng đầu lên, ánh mắt đáng thương, Chu Tiêu cười: “Ô, thụ sủng nhược kinh*.” Lại nói, “Không phải tôi nói còn mười phút sao, cô ngồi xổm ở đây làm gì, ba món ăn một món canh thì sao?”
*Thụ sủng nhược kinh: được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.
“Tôi đã chuẩn bị chín món, anh mở cửa trước đi.” Phương Dĩ chật vật đứng dậy, chân mỏi nhừ.
“Chín món?” Chu Tiêu rõ ràng không tin, “Hôm nay tôi ở vùng khác, buổi tối có tiệc, vì chút chuyện của cô mà bỏ bào ngư hải sâm vi cá bong bóng cá, tốt nhất là cô đã chuẩn bị đồ ăn xong.”
Phương Dĩ gật đầu mạnh: “Đã chuẩn bị đã chuẩn bị, anh điều tra máy theo dõi nhanh lên một chút, tôi phải xem trộm!”
“Tôi mở công ty ở đây một năm, cho tới bây giờ chưa từng thấy trộm, ngược lại nghe nhiều chuyện ma quỷ.” Chu Tiêu mở cửa, Phương Dĩ theo sau lưng anh.
“Tôi mới không tin ma, ma mà là ruột đặc, có thể đạp ra dấu chân?”
“Cô từng thấy ma? Chưa từng thấy sao cô biết ma không phải ruột đặc?”
Phương Dĩ nói: “Không ngờ anh đường đường là một người đàn ông trung niên, lại có thể mê tín như vậy.”
Bước chân Chu Tiêu dừng lại, đàn ông trung niên? Phương Dĩ giục: “Nhanh lên một chút!”
Một năm trước, công ty cho vay nhỏ của Chu Tiêu định cư ở đây, cửa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-khong-tot/80648/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.