Mấy ngày sau, cáo thị tuyển quân dán khắp kinh thành. Nhược Lan dạo trên phố. Nàng cũng chen chân vào đọc. Xem xong, nàng càng buồn hơn. Nàng nhớ về những ngày nàng và Thái Nhãn Hoàng bên nhau rồi nàng nghĩ về mai sau, Thái Nhãn Hoàng ra đi, không có ai ở bên. Thái Nhãn Hoàng, lẽ nào tôi yêu anh?
Nàng đi vào 1 góc phố, thấy có 1 cáo thị viết trên tờ giấy lớn hơn cáo thị kia, nhưng sao xung quanh lại trống vắng chẳng có mấy người. Nàng ngạc nhiên, lại gần đọc. Gì đây?
" Nước Viên sắp xâm lấn nước ta. Quân Sát Lạt La Đồng Chùy nổi tiếng hung hăng bạo ngược. Nay điện hạ đã xuống chỉ tập trung toàn bộ quân triều đình và địa phương cùng hàng vạn dân phu chuẩn bị đánh giặc. Nhưng trước khi xuất chinh không thể thiếu nghi lễ tế thần. Năm nay sẽ là Hỏa thần.
Vật tế sẽ là 1 trinh nữ, cô ta sẽ được ăn no, mặc đẹp như 1 nữ thần. Sau khi làm lễ, về trời, là người của thần linh thì cả triều đình, đất nước sẽ coi cô ta như nữ thần, sẽ có các pho tượng, đền, tháp mang tên cô ta, gia đình cô ta sẽ được cung phụng suốt đời."
Khâm thử
Đức vua Trần Thiên Tuyên
Đọc xong, nàng càng buồn hơn. vẻ mặt nàng giờ đây còn ẩn chứa tâm sự gì đó. Nàng đi ra bờ hồ, gặp Thái Nhãn Hoàng. Đến nơi, gặp nhau, chàng hỏi:
- Sao cô lại ở đây?
-Cũng như mọi lần, tôi quen vậy rồi. Nhưng tôi tưởng giờ anh đang ở doanh trại chứ?
-Tôi muốn gặp cô, sắp đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tu-qua-khu/28046/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.