"Lam à, sau khi khai giảng không thể làm vậy nữa."
Trong phòng tắm có tiếng nước chảy róc rách, trên mặt gương phủ một lớp sương trắng.
Trong gương khóe mắt của Lâm Tam Thiên hồng hào ẩm ướt, môi cũng hơi sưng lên.
Lam tắt đi vòi nước, tiếng nước tắt hẳn, tiếng thở của nhau như được khuếch đại vô tận trong không gian phòng tắm đóng kín.
Lam cố ý đấy.
Lâm Tam Thiên nhìn y qua gương, trong ánh mắt chất chứa hờn dỗi và quyến rũ: "Cứ làm mãi chuyện này, không có kiềm chế gì hết."
Hai người nhìn nhau qua gương một hồi, bật cười cùng một lúc.
Lam đột nhiên đưa tay che mắt anh.
Lông mi Lâm Tam Thiên run rẩy, gãi đến lòng bàn tay Lam ngứa ngáy: "Sao vậy?"
"Không muốn cậu nhìn vào gương." Lam nói.
"... Gương có vấn đề gì à?"
Giọng điệu của Lam có hơi nũng nịu: "Lỡ như lại xuất hiện một ảnh phản chiếu khác, thì chẳng phải tớ sẽ có thêm một tình định hả?"
Lâm Tam Thiên mỉm cười, nắm lấy bàn tay che mắt anh của Lam, hôn lên lòng bàn tay y.
"Thôi đừng, thêm một người nữa thì chịu không nổi." Anh tựa người vào Lam, nói bằng chất giọng khàn khàn: "Cậu dâm quá."
"Hừm." Lam trầm giọng: "Dâm với bản thân thì có sao đâu."
Tiếng nước róc rách lại vang lên.
Lâm Tam Thiên có dự cảm không tắm xong ngay được.
Anh không ngờ yêu đương với bản thân lại tốn nhiều nước tắm như vậy.
Còn đau họng.
Lâm Tam Thiên nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-trong-guong/2885048/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.