Chương trước
Chương sau
Hôm sau, ánh nắng rất đẹp, trời đã dần tới cuối thu, lá vàng rụng khắp các con đường càng làm tôn lên bầu trời càng lúc càng xanh ngắt. Nhiệt độ đã hạ xuống, đã tới mùa để mặc áo phao, áo dạ nên thời tiết rất hanh khô.
Skyline tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm mới đúng như lịch hẹn, địa điểm nằm tại phòng hội nghị lớn nhất của khách sạn Skyline, hai bên là hai dãy cửa sổ sát sàn thông thoáng, thu gọn quá nửa hình ảnh của một Bắc Kinh nhộn nhịp vào tầm mắt.
Có không ít người đến dự, ngoài các thành viên nghiên cứu sáng chế chính thì hội Tần Tô cũng chưa quay trở về Mỹ nên cũng xuất hiện trước mặt mọi người. Cảnh Ninh thay mặt người của bộ phận Quan hệ đích thân chủ trì buổi họp báo. Lục Đông Thâm có mặt với tư cách người chịu trách nhiệm chính. Ngoài ra, còn có những người phụ trách bộ phận Thị trường, bộ phận Kế hoạch của tập đoàn và người chịu trách nhiệm chung của thương hiệu H.
Thai Tử Tân cũng xuất hiện đúng giờ như mọi người mong đợi, ngồi ngay bên cạnh Lục Đông Thâm, hoàn toàn không hề né tránh những nghi ngờ suy đoán đang ầm ĩ trên mạng.
Dĩ nhiên càng có không ít báo đài, gần như chiếm trọn cả phòng hội nghị rộng lớn. Việc các phóng viên chen nhau xuất hiện là có lý do.
Thứ nhất, trước buổi ra mắt sản phẩm mới, Skyline đột ngột cách chức Hạ Trú khiến mọi người khó hiểu, lẽ nào là để né tránh hiềm nghi sau những bức ảnh bị tung lên mạng dịp trước?
Thứ hai, sản phẩm mới của thương hiệu H liệu có trực tiếp lấy lại sản phẩm E.Y của Momo không? Tuy rằng E.Y đã ăn trộm thông tin của thương hiệu H, nhưng nếu thật sự lại tung ra một sản phẩm y như đúc thì chắc chắn sẽ chịu thiệt trên thị trường.
Thứ ba, quan hệ giữa hai nhà Lục-Thai. Đây mới là điểm thú vị đáng để hóng nhất.
Từ lâu, việc Lục Đông Thâm công khai hôn sự ai ai cũng đã biết. Đến nay, có vẻ như đã ai đi đường nấy với vị hôn thê, ngược lại khá thân mật với nhà họ Thai, nguyên nhân bên trong quả thực khiến người ta tò mò.
Hạ Trú vừa bước ra khỏi cửa thì ngửi thấy mùi thuốc lá. Cô không để tâm, tiếp tục khép cửa lại. Sau khi nghe thấy động tĩnh, Nhiêu Tôn đang đứng hút thuốc ở đầu hành lang bèn dập tắt điếu thuốc, tiến lên, ngăn Hạ Trú lại: "Em định đi đâu?"
Đồng thời, anh ấy cũng thận trọng quan sát Hạ Trú một lượt, lòng không khỏi giật mình.
Hạ Trú trả lời cũng rất đơn giản: "Đi dạo, ăn cơm, xem phim." Nói xong, chớp mắt cô đã đi về phía cầu thang máy.
Nhiêu Tôn rảo bước đuổi theo, kéo cánh tay cô lại: "Đi dạo, ăn cơm, xem phim? Không cần tiêu tiền hả?"
Hạ Trú bị anh ấy kéo đến loạng choạng nhưng cũng không sửng cồ, ngược lại vẫn giữ thái độ bình tĩnh khác hẳn ngày thường: "Thời buổi này còn cần kè kè ví tiền bên người sao?"
Nhiêu Tôn mà tin mấy lời quỷ quái của cô thì đúng là não bị kẹp cửa rồi. Thấy cô đi vào thang máy, anh cũng nhanh chóng bám theo, nhìn cô: "Có phải em định tới buổi họp báo của Skyline không?"
Bấy giờ Hạ Trú mới ngước nhìn anh, khuôn mặt tuy bị vạch trần nhưng vẫn thản nhiên không suy suyển: "Nếu anh đã đoán ra được thì hoặc là anh đưa thẳng tôi tới đó, hoặc là đừng ngáng đường tôi."
Nghe xong câu này Nhiêu Tôn sốt ruột: "Em bị ngốc à? Lúc này rồi còn qua đó làm gì?"
Hạ Trú nhìn anh ấy, biểu cảm cũng lạnh nhạt như ánh mắt, những phần nhiều mang theo thái độ uy hiếp. Nhiêu Tôn thật sự chịu không nổi ánh mắt này của cô, ngừng lại một lát rồi phát hỏa: "Chẳng phải anh chỉ muốn tốt cho em sao? Bây giờ em đã không còn là người của Skyline nữa, em còn tới buổi họp báo làm gì chhứ? Tới đó với thân phận gì? Thân phận vợ chưa cưới của Lục Đông Thâm? Bây giờ người phụ nữ đang đợi thân phận đó của em là Thai Tử Tân chứ không phải em đâu, Hạ Trú!"
Thang máy từ từ đi xuống từng tầng, Hạ Trú không cãi lại, cứ thế nhìn Nhiêu Tôn chằm chằm, mím chặt môi, cho tới khi xuống tận tầng 1, mắt cô cuối cùng mới dâng lên một lớp nước mỏng.
Nhiêu Tôn nhìn thấy vậy, trái tim thắt lại đau đớn, cơn giận trong lòng tan biến trong khoảnh khắc, thay vào đó là sự luống cuống: "Được được được, chẳng phải là buổi họp báo sao? Chuyện lớn đến chừng nào chứ? Trời sập xuống còn có người cao lớn như anh đỡ cho em đây này, đi! Anh đi với em! Xem ai dám bắt nạt em!"
Đi xuống nhà, bấy giờ Hạ Trú mới biết Nhiêu Tôn không tới đây một mình. Trong xe còn có Nguyễn Kỳ. Thấy vậy, cô ít nhiều có phần ngập ngừng. Nhưng Nhiêu Tôn cũng không quan tâm quá nhiều như thế. Anh ấy tóm lấy cô, nhét thẳng vào ghế sau.
Buổi họp báo được tổ chức thuận lợi.
Lục Đông Thâm đại diện cho Skyline phát biểu tổng kết về việc phát triển với thương hiệu H, rồi trình bày với mọi người tình trạng trước mắt của các cửa hàng đại lý tại Trung Quốc.
Hôm nay anh ăn vận khá chỉnh tề, từ sơ mi đến cà vạt, từ cổ tay áo tới thắt lưng da, không cho nào không tỉ mỉ. Anh rất thích màu đậm, thế nên bộ vest đậm màu cũng tôn lên dáng vẻ thẳng tắp, phóng khoáng của anh.
Tuy rằng đã có bộ phận Quan hệ kiểm soát, nhưng có lúc những câu hỏi của phóng viên vẫn khá moi móc, nhất là về vấn đề quan hệ đang trên đà nguy cơ giữa tập đoàn Trường Thịnh và Skyline. Nhưng Lục Đông Thâm là người đã lăn lộn trong thương trường mà lớn, làm sao có thể bị hỏi khó? Anh trả lời rất bình tĩnh: Trên thương trường, không có ai mãi mãi là bạn, cũng không có ai mãi mãi là kẻ thù.
Mà Thai Tử Tân đến đây lần này cũng mang theo nhiệm vụ. Sau khi né tránh một loạt các câu hỏi về tình hình hiện tại của Thai Nghiệp Dương, cô công khai tỏ ý xin lỗi vì những phiền phức mà sản phẩm mới của Momo gây ra cho Skyline, đồng thời nêu rõ đã đóng toàn bộ các kênh tiêu thụ E.Y, rút lại sản phẩm E.Y khỏi danh sách sản phẩm chính thức của Momo. Với các khách hàng đã mua E.Y, khi thu hồi lại sản phẩm, Trường Thịnh cũng sẽ có phương án bồi thường thiệt hại thích hợp.
Các phóng viên muốn hỏi nhiều thêm thì đã bước vào tiết mục chính thức công bố sản phẩm mới của thương hiệu H.
Đây mới là trọng điểm của ngày hôm nay.
Trần Du bước lên sân khấu với tư cách người diễn giải chính. Cô ấy ăn mặc gọn gàng, với bộ trang phục công sở màu trắng, trang điểm vừa phải, vốn dĩ đã là một người đẹp nên dĩ nhiên được mọi người rất hoan nghênh.
Nhưng Trần Du không mấy khách khí với Thai Tử Tân. Khi diễn giải, cô ấy cũng không nể mặt Trường Thịnh, nói rằng sở dĩ có sự điều chỉnh mùi hương mới về sau đều do Trường Thịnh "ban cho", đồng thời nói với mọi người bằng vẻ cười mà như không cười: "Thế nên một người như tôi mới chẳng thể thành doanh nhân được, da mặt không đủ dày."
Dưới sân khấu xôn xao.
Ngay cả Tần Tô ngồi ở đó cũng cảm thấy có phần mất mặt. Câu nói của Trần Du hoàn toàn bộc phát do tâm trạng, không hề suy nghĩ tới hình tượng của tập đoàn.
Tố chất tâm lý của Thai Tử Tân cũng không hề kém, vẫn mỉm cười từ đầu tới cuối.
Lục Đông Thâm chỉ khẽ nhíu mày. Anh thấy có người của bộ phận Quan hệ định lên nhắc nhở thì ngầm ra hiệu, ngăn họ lại.
Xem ra Trần Du cũng chỉ trút giận một chút, không tiếp tục túm lấy chủ đề này nữa, bắt đầu quay trở lại nội dung sản phẩm.
The last night, đây là tên nước hoa cuối cùng được ấn định, do Hạ Trú quyết, chưa từng thay đổi. Trần Du nói rõ với phóng viên ý tưởng ban đầu của ekip tạo hương, từ thiết kế sản phẩm cho tới thiết kế bao bì, đều nhất loạt hiển thị trên màn hình.
Khi phóng viên hỏi vì sao phải đặt cái tên này, Trần Du đã im lặng.
Tất cả mọi người đều nhìn cô ấy.
Xuất hiện một khoảng lặng bất ngờ. Bộ phận Quan hệ lo sợ phải chịu trách nhiệm, lập tức sắp xếp việc tuyên truyền sản phẩm mới. Nhưng chẳng bao lâu sau, người của bộ phận Quan hệ đã hoang mang chạy tới bên cạnh Lục Đông Thâm, gần như thì thầm vào tai: Sản phẩm mới mang ra mắt đã biến mất.
Sắc mặt Lục Đông Thâm nghiêm lại.
Ngược lại, ở trên sân khấu, Trần Du lên tiếng, nhìn thẳng vào Lục Đông Thâm: "Sản phẩm trưng bày đích thực không ở đây. Ý nghĩa đằng sau của The last night tôi cũng không có tư cách diễn giải."
Sống lưng Lục Đông Thâm cứng đờ, sắc mặt bình thản có chút khác biệt.
Cả hội trường sôi sục lên, những tiếng bàn tán xôn xao.
Đúng vào lúc này, hai cánh cửa lớn của phòng hội nghị bị đẩy vào từ bên ngoài, ngay sau đó là một giọng nói trong trẻo giòn tan vang lên: "Tôi mới là người tạo ra mùi hương của The last night, còn ai có tư cách trình bày cho quý vị nghe thế nào gọi là The last night hơn tôi nữa?"
Mọi người sửng sốt, lần lượt nhìn về phía cửa ra vào. Vừa nhìn, không ai quay mặt đi được nữa.
Cánh cửa được mở tung, ánh đèn thủy tinh trên hành lang tụ lại.
Hạ Trú đứng ngay dưới chùm sáng, mái tóc dài được buộc cao lên sau gáy, cực kỳ gọn gàng. Một chiếc áo dạ màu đen cổ đứng dáng dài, bên trong kết hợp với chiếc váy liền dài đến gối màu đen, đôi bốt cao gót màu đen càng tôn lên đôi chân rất thẳng và dài của cô. Toàn bộ đều là màu đen, duy chỉ có phần chân và khuôn mặt lộ ra ngoài là trắng đến kinh người, còn một phần màu đỏ chính là đôi môi của cô.
Đó là một màu đỏ cực kỳ đỏ, một cô gái không có khí chất mạnh mẽ sẽ không thể đánh được.
Dáng môi Hạ Trú rất đẹp, cũng không biết là nhờ màu son hay màu son càng tôn thêm cho cô. Cô như một Sa-tăng giẫm nát ánh sáng mà đến. Cả người màu đen giống như đôi cánh rộng mở của cô, hủy diệt chúng sinh mà đến, đẹp đến sửng sốt, cũng lạnh lẽo đến ghê người.
~Hết chương 339~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.