Có em ở bên tôi, gặp báo ứng thì đã sao?
Những sợi khói quấn quýt giữa những ngón tay của Lục Khởi Bạch, mảnh và trắng như từng sợi dây có thể thít chặt cổ họng, từng chút từng chút lan tỏa ra xung quanh Cảnh Ninh. Anh nhìn cô chăm chú, không giận dữ mà bật cười: “Em nói tiếp đi.”
Cảnh Ninh đứng hẳn dậy, cuộn chặt tay lại thành nắm đấm: “Trong Lục Môn, anh gần như ngang tài ngang sức với Lục Đông Thâm, bốn công ty con dưới quyền đã chắc chắn kiếm được cho anh không ít. Vậy mà anh lại cam tâm tình nguyện tới Skyline sống nhờ sống gửi. Trông bề ngoài có vẻ giống như anh đang bị Hội đồng quản trị ép làm một việc bất đắc dĩ, thực chất là anh đang tìm một thời cơ thích hợp để chuyển chiến trường về phía thị trường nội địa. Đối mặt với một thị trường khổng lồ như nội địa, Lục Đông Thâm dĩ nhiên sẽ không bỏ qua. Mảnh đất phủ Thân vương đốối với anh ấy mà nói chẳng qua chỉ là một hòn đá kê chân để tạo mối quan hệ thân thiết với Chính phủ. Chỉ cần cái miệng của Chính phủ rộng mở, anh ấy sẽ có thể lợi dụng nguồn tài nguyên hiện có của Skyline ở trong nước để tiếp nối công nghệ sinh học, sản xuất dược phẩm của Lục Môn. Đây chẳng qua chỉ là sự tiếp nối vốn, đối với Lục Đông Thâm mà nói không quá khó khăn, cộng thêm việc giá thành nhân công của khu vực châu Á vốn đã thấp hơn nhiều so với Âu Mỹ. Lục Đông Thâm muốn tranh giành công nghệ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tri-mang/810977/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.