Anh là người đàn ông của em, em lo cho anh không được à?
“Thế này là ý gì?” Cô không hiểu rõ lắm mục đích của anh.
Lục Đông Thâm không trả lời, chỉ nắm tay cô đi tới Tây viện.
So với các đình viện trước, trong này lại càng kín đáo và ẩn dật hơn.
Điều khiến Tưởng Ly kinh ngạc nhất là bên trong căn nhà hoàn toàn được xây dựng như một phòng thực nghiệm. Cô đánh mắt nhìn một loạt các máy móc, đều là các loại tiên tiến nhất trên thế giới tính đến thời điểm hiện tại.
“Việc này…”
Lục Đông Thâm vẫn chỉ cười không nói, rồi lại kéo cô ra vườn sau.
Diện tích của vườn sau gần như mênh mông ngút tầm mắt, bởi vì nó giống hệt một khu rừng nhỏ. Nhưng nếu quan sát tỉ mỉ, thì những hoa cỏ và thảm thực vật trước mắt không phải là các loài thực vật sinh trưởng tự nhiên, mà giống như mới được di chuyển và trồng lại vào đây, chiếm trọn toàn bộ cảnh quan.
Nơi khuất ánh sáng của vườn phơi đầy các loại cỏ cây, còn có loại treo ngược xuống dưới mái hiên. Góc tường có những giá cây cao khoảng hơn ba mét, được đúc bằng sắt vô cùng chắc chắn. Trong các ô nhỏ được chia ra toàn bộ là các loại bình, chai lọ thủ công, độ lớn nhỏ không đồng nhất.
Hơi thở của Tưởng Ly trở nên dồn dập, trong ánh mắt ngập tràn sự kích động.
Quen thuộc mà lại có phần xa lạ.
“Anh bảo bọn họ vận chuyển những thứ này từ Thương Lăng tới đây. Em xem còn thiếu sót thứ gì không?” Lục Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tri-mang/810929/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.