Nếu thật sự có một ngày như thế, liệu cô có còn thoải mái, bất cần như hôm nay không?
Khi Trần Du chủ động hẹn gặp nói chuyện, Tưởng Ly vừa hay mới từ phòng thực nghiệm mùi hương đi ra, vừa tháo khẩu trang, Trần Du đã tiến lên từ phía sau, gọi giật cô lại.
“Về công thức pha chế nước hoa của thương hiệu H, cô có ý gì?”
“Ý gì là ý gì?” Tưởng Ly không nhìn thẳng vào cô ta. Cô tháo chiếc khẩu trang y tế dùng một lần ra ném vào thùng rác, rửa tay sau đó đi vào phòng thay đồ.
Sau khi rửa tay xong, Trần Du cũng bám sát theo cô, cùng Tưởng Ly cởi chiếc áo blouse trắng ra, treo lên mắc. Cô ta nhìn cô chằm chằm và nói: “Công thức đó trước nay vẫn do tôi phụ trách, bây giờ cô thu hồi lại là có ý gì?”
Tưởng Ly đóng cửa tủ lại: “Ý tứ rất đơn giản, kể từ ngày hôm nay, tự tôi sẽ pha chế công thức cho loại nước hoa này.”
“Cô quá đáng rồi đấy? Công thức này đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết và công sức của tôi, cô bảo lấy đi là lấy đi?” Trần Du tỏ thái độ không vui.
“Từng trang từng trang ghi chép khi xưa của tôi lẽ nào không phải là tâm huyết của tôi ư? Chẳng phải cô vẫn cứ nói lấy đi là lấy luôn đấy sao?” Tưởng Ly không hề khách khí.
Trần Du nghẹn lời vì câu nói này. Lát sau cô lên tiếng: “Thế nên, cô thuần túy chỉ muốn đả kích và báo thù thôi chứ gì? Cô để cho tôi mệt đến bở hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tri-mang/810921/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.