Không phải anh tha thứ cho cô, mà anh đã từ bỏ, thế nên anh không quan tâm cô điều tra cái gì nữa.
Khi nói tới đây, Dương Viễn hơi ngừng lại một chút, rồi nhìn cô chăm chú, cố làm ra vẻ ngạc nhiên: “Kỳ lạ thật đấy, sắc mặt cô hôm nay hình như cũng không được khá lắm thì phải.”
Không cần anh ấy nhiều lời, Tưởng Ly cũng biết sắc mặt mình tệ đến mức nào. Qua những giấc mơ lộn xộn, sau khi tỉnh dậy, cô nhìn chằm chằm chiếc gạt tàn trên bàn uống nước một lúc rất lâu. Trong gạt tàn vẫn còn tàn thuốc, là do anh hút xong để lại.
Anh đã đi như thế.
Không nói thêm dù chỉ một câu, từ đó đến bây giờ cũng không có lấy một cuộc điện thoại.
Anh nói anh chỉ yêu cầu cô cố gắng yêu anh.
Yêu một người cần có “vốn”. Chuyện ba năm trước đã rút cạn kiệt toàn bộ vốn liếng của cô, những gì không thể thẳng thắn nói ra chính là “số vốn” cô đã hết sạch. Nút thắt trong lòng cô đâu phải chỉ của một mình cô? Một khi cô thật sự kể hết toàn bộ mọi chuyện cho Lục Đông Thâm thì cuối cùng nút thắt đó sẽ là của hai người.
Cô không phải là người lương thiện, nhưng vì thích anh, ham muốn được có anh nên cô đã giấu đi tất cả những điều kinh khủng của mình, cải trang thành dánh vẻ thích hợp nhất với anh. Chuyện tình yêu này giống như một ly rượu độc. Cô si mê chìm đắm vào nó, nhưng trong lòng hiểu rõ, rồi sẽ có một ngày mọi lớp vỏ bọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tri-mang/810919/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.