Không sao cả, em chỉ cần đồng ý để kiểm tra.” Lục Đông Thâm cười khẽ: “Những chuyện sau đó còn có tôi cơ mà.
Bắc Kinh là nơi hoa nở đón xuân sớm nhất. Vừa ấm lên một chút sau mùa đông giá rét mà đã vàng rực cả một khoảng trời. Nhưng phong cảnh đó cũng chỉ tồn tại được vài ngày. Tử đinh hương cũng vội vã đuổi theo nhịp bước đón xuân. Ánh nắng mùa xuân ấm áp, khắp các đường lớn ngõ nhỏ đều thấm đẫm hương thơm thanh ngọt của tử đinh hương.
Sắc mặt Nhiêu Tôn không dễ coi lắm. Anh đọc xong tập tài liệu trong tay đến trang cuối cùng, đầu mày khóe mắt đã lạnh như sương. Cao Toàn vẫn đợi suốt ở bên cạnh. Đợi Nhiêu Tôn xem xong, cậu ta nói: “Bây giờ chỉ có thể điều tra được tưng đây thôi, tiếp tục điều tra thêm e là không khác gì mò kim đáy biển.”
Anh đang điều tra vụ chiếc khăn tay màu đen.
Không thuận lợi chút nào.
Trích xuất camera giám sát thì đúng là rất dễ dàng tìm được người chuyển gói hàng tới, nhưng đối phương chẳng qua cũng chỉ làm theo lệnh người khác, nói là đã nhận một khoản tiền lớn để giao hàng. Lần theo camera tìm kiếm tiếp thì rất mất công mất sức. Họ lần lượt kiểm tra khắp phố lớn ngõ nhỏ, cuối cùng chỉ xác định được một bóng hình rất mơ hồ.
Không nhìn ra được là nam hay nữ, CCTV cũng không quay được toàn bộ, chỉ như một bóng ma vậy. Nhiêu Tôn không tin rằng trên đời này có ma, lệnh Cao Toàn tiếp tục điều tra. Cao Toàn lại cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tri-mang/810903/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.