Mùi hương vốn dĩ rất đơn thuần, nhưng một khí dính líu với lợi ích của loài người, nó sẽ trở nên rất phức tạp, y như nhân tính vậy.
Câu nói ấy khiến Tưởng Ly phải chau mày một phen. Cô chỉ vào cái bụng của cô ấy: “Có con rồi, chú ý một chút đi, đại tỷ à.”
Tố Diệp vội ôm rịt bụng của mình.
“Còn nữa, thế nào gọi là ‘vẫn thật sự’?” Tưởng Ly dĩ nhiên có thể nghe ra ý tứ đằng sau lời nói của cô ấy.
Tố Diệp cũng không giấu cô: “Bên cạnh Lục Đông Thâm có một người tên là Dương Viễn, anh ta từng điều tra chuyện của cậu.”
Tưởng Ly cắn một miếng táo, đăm chiêu suy nghĩ, lát sau ngước lên nhìn cô ấy. Tố Diệp tiếp tục nói dưới ánh nhìn chăm chú của cô: “Mình đã thừa nhận với anh ta mình quen cậu. Tiểu Hạ, mình biết, tất cả các tư liệu trước đây về cậu đều đã được Đàm Diệu Minh xóa sạch rồi. Cộng thêm việc trước kia cậu rất ít khi lộ mặt, nếu đổi lại là người khác e là có vất vả cả đời cũng không thể tra ra được quá khứ của cậu, nhưng Lục Đông Thâm thì chưa chắc.”
Tưởng Ly cụp mắt xuống, hờ hững ngồi ăn táo, rất lâu sau mới bật ra một câu: “Anh ấy đã biết đến cái tên Hạ Trú.”
“Anh ấy chỉ biết về cái tên này hay đã biết toàn bộ câu chuyện?”
Tưởng Ly ngẫm nghĩ: “Chắc là những thông tin nắm được cũng không quá nhiều, chí ít thì việc mình có nhà ở Bắc Kinh này, anh ấy cũng không rõ. Đến tám, chín phần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tri-mang/810883/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.