Người dịch: Danfu
Beta: Bạch Nhật Mộng
Ở một phòng thực nghiệm nào đó ……
“Tiểu Mễ, có đói bụng không?”
Tôi ôm bụng, dựa người vào đống mùn cưa khô ráo, mở to đôi mắt tròn, nhìn cậu con trai đang nằm trên cái giường thực nghiệm qua một cái lồng trắng.
Từ khi sinh ra cho đến giờ, tôi và cậu con trai đều ở cùng trong cái phòng thực nghiệm trắng vuông vức này, chưa hề bước ra ngoài lần nào. Mỗi ngày đến thời điểm nhất định thì sẽ có người đưa thức ăn cho hai chúng tôi, chỉ là mỗi khi tôi gặm xong hạt hướng dương trong tay thì lại len lén giấu vài hạt về chỗ của mình, sau đó đi ra vẫn thấy thức ăn trước mặt con trai còn lại khá nhiều.
Lúc trước bạn ở chung lồng với tôi – Khôi Khôi nói, lý do cậu con trai ăn không nhiều là vì mỗi ngày có mấy người mặc áo blouse trắng luôn tiêm những thứ kì quái vào người của cậu con trai, những thứ đó không những không tốt cho cơ thể mà còn ảnh hưởng tới khẩu vị, vì thế mỗi ngày cậu con trai chỉ ăn một chút thức ăn, ngoài ra chủ yếu đều nhờ vào mấy bịch dịch dinh dưỡng ở kế bên để duy trì sự sống.
Tôi hỏi Khôi Khôi sao biết nhiều thế, nó chui vào đống mùn cưa màu vàng kem hồi lâu mới trả lời: “Tớ cũng không biết, mỗi lần bọn người kia làm thực nghiệm trên cơ thể của tớ và cậu con trai xong thì tớ sẽ biết được một số điều kì lạ, xem này, tớ còn biết viết chữ của con người đấy!” Cái móng nho nhỏ của Khôi Khôi bứt lấy cây gỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-thuc-nghiem/1319846/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.