Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Ngô Huệ nhanh chân ngồi cạnh Khương Dao rồi nói: “Đây là người mà bà Lưu muốn giới thiệu cho con. Cậu ấy tốt nghiệp từ một trường đại học thuộc đề án 985, bề ngoài cũng thuộc dạng ưa nhìn, lại còn khéo ăn nói nữa. Thích nhất là đọc sách, tính tình siêng năng, hiểu chuyện, không có việc gì để bố mẹ phải lo lắng trừ việc kết hôn, mà trước đây cũng chưa từng có bạn gái…” Sau đó bà lại đưa ra một tấm ảnh: “Xem đi, đẹp trai lắm đúng không.”
*985名牌大学 (Project 985):là “Đề án các trường đại học hàng đầu thế giới” một đề án được ĐCS Trung Quốc và Quốc Vụ Viện nước CHND Trung Hoa đề ra vào ngày 4/5/1998. Theo thông lệ gọi tên các sự kiện quan trọng của Trung Quốc, lấy số năm và tháng ghép lại thành 985.
Bóng người mờ ảo ở sau ghế sô pha tựa núi Thái Sơn khiến Khương Dao nhấp nhổm.
Cho dù bị sét đánh chết hay bị Ngô Huệ càm ràm đến chết, vấn đề nào cũng khoai.
“Thích không?” Ngô Huệ hỏi.
“Mẹ.” Khương Dao nhìn bà: “Nếu bây giờ con nói với mẹ rằng con đã bắt đầu tin Thần, may mắn được Thần chọn để phụng sự người suốt đời. Làm gì cũng vô cùng thuận lợi, vạn sự như ý, của cải tiêu không hết, khỏe mạnh bình an cả đời, vậy… mẹ tin không?” Cô dừng lại, dè dặt nói: “Cái giá duy nhất là… không được kết hôn?”
Nụ cười trên môi Ngô Huệ, dịu dàng trong mắt bà bỗng chốc trở thành sát khí, bà hít một hơi thật sâu…
“Hahaha, giả đấy.” Khương Dao lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-than-bi/1711020/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.