Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Sau bữa cơm tối, Đông Phù đưa Khương Dao xuống núi.
Đông Phù có vẻ rất vui, thậm chí còn bật radio.
Khương Dao không nén nổi tò mò bèn hỏi: “Có chuyện gì mà vui vậy?”
“Ngài ấy đang hồi phục rất nhanh.” Đông Phù cười nói: “Càng ngày càng tốt hơn.” Khoảnh khắc đi ra ngoài, anh ta còn thấy được thực thể của Thần.
“Thật sao?” Khương Dao cũng cười theo: “Chúc mừng nhé.”
Đông Phù ôn hòa nhìn cô: “Cảm ơn cô.”
Tuy cả tuần nay đã nghe Đông Phù cảm ơn nhưng Khương Dao vẫn không hiểu tại sao, cô gật đầu: “Vinh hạnh của tôi.”
Lúc sắp đến nơi ở của Khương Dao, Đông Phù thấy Thương Phù đang đứng trong quán nước với một cô gái, Khương Dao cũng thấy bọn họ.
Cô nói: “Anh đưa tôi đến đây là được rồi, hôm nay tôi có hẹn với bạn.” Cô chỉ vào tiệm nước giải khát.
Đông Phù dừng xe bên cạnh quán nước.
Khương Dao xuống xe, ba người ôm chầm lấy nhau, Ngô Điệp nịnh nọt mua trà sữa cho Khương Dao.
Đông Phù xuống xe, nói với Thương Phù: “Lâu rồi không gặp, cô Thương.”
Thương Phù “ừ” một tiếng, tỏ ra rất lạnh nhạt.
Khương Dao nhìn hai người một cái, nói với Đông Phù: “Đây là bạn tôi, Ngô Điệp.”
Đông Phù với Ngô Điệp chào hỏi nhau.
Đông Phù nhìn Ngô Điệp rồi nói: “Cô là người tin vào thần linh.” Giọng điệu chắc chắn, ngầm ý tán thưởng.
Ngô Điệp thoải mái cười: “Nhà tôi làm về mấy thứ này, không tin không được.”
“Thần phù hộ cô.”
“Cảm ơn.”
Nhà Ngô Điệp buôn bán nhang, nến, vàng mã nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-than-bi/1711000/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.