Trương Đình ở đến căn cứ đầu não ở Tây thành, người của hàn sớm đã được thông báo, Tiểu Hổ hớt hải xách đồ ra kiểm tra vết thương cho hai người.
Thanh Lam đang làm nhiệm vụ, nghe tin cũng liền lập tức quay về.
Căn phòng lớn chỉ có mấy người được bước vào, Tiểu Hổ quỳ gối bên dưới, ánh mắt chăm chú lấy viên đạn trên vai hằn ra, trấn Trương Đình đổ đầy mồ hội, Thanh Lam liền lấy khăn lau cho hắn.
“Lão đại, rốt cuộc chuyện này là thế nào ...? Không phải chúng ta vẫn luôn có ám vệ ẩn nấp bảo vệ sao, sao lũ thợ săn kia lại có thể nhân cơ hội tập kích được?"
Đại Hổ đổ nước sát trùng lên đùi, khẽ rít lên một hơi:
“Đám ám vệ đó đều bị xử lý sạch sẽ rồi .”
Trương Đình nhắm mắt, hai hàng mi khẽ động đậy, rắn rỏi, lạnh toát.
Hằn vô cùng bình tĩnh, hơi thở đều đều, ra lệnh:
“Tổ chức .”cần phải thanh tẩy lần nữa rồi .”
Thanh Lam nuốt nước bọt:
"Lão đại, anh .”nghi ngờ trong chúng ta có nội gián?"
Lúc này cả Đại Hổ và Tiểu Hổ đều ngớ người, Trương Đình không đáp, nhưng bố người đều cảm nhận khí khí tức hung hăng lãnh khốc từ hắn.
“Lần huyết tẩy trước, là cách đây 10 năm .”
Thanh Lam lẩm bẩm.
Viên đạn được lấy ra nhanh chóng, rơi xuống chiếc chậu đồng, vang lên một tiếng chói tai.
"Loại đạn này .”
là của quân đội Nga .”
mấy chúc năm nay đều không dùng đến, lũ thợ săn rác rưởi kia làm sao có được .” Trương Đình khẽ mở mắt, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700759/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.