Lâm Quân Dao không nói lại được anh ta, cô quay vào nhà, nhưng bàn tay vừa chạm đến khóa cửa, trong lòng liền lập tức chấn động.
Cô nhìn xuống khóa cừa, sống lưng lạnh đi.
Cửa cổng vẫn khóa, nhưng cừa trong nhà lại mờ.
Trước khi đi, cô đã đặt lại mật mã khóa cửa rồi mà, làm sao có thể mờ được, dù ba mẹ cô về, cũng không thể vào được!
Trán cô đổ mồ hôi lạnh, Tống Đình Thư
chưa lên xe, thấy cô đứng bất động, liền nghi hoặc lên tiếng:
" Quân Dao, sao thế?"
Bụp!!
Ngoài hàng rào có người nhảy ra, cô hốt hoảng chạy ra ngoài đuổi theo.
El Có trộm, trong nhà có trộm...!"
Tống Đình Thư giật mình, có trộm...? Nhà cô không phài lắp cửa khóa mật khẩu sao, sao có thể bị trộm?
Quân Dao, đợi đã...'
Lâm Quân Dao nhảy qua tường theo hướng cùa người vừa rồi nhảy ra, tên đó chạy vào con ngõ nhò phía sau nhà cô, Lâm Quân Dao thấy bóng hắn, liền lập tức đuổi theo.
11 Aaaa...."
" Cô không sao chứ?"
Lâm Quân Dao va phải người khác, người kia rên lên một tiếng, dường như rất đau đớn.
" Cô bị thưóng rồi...?"
Người kia và cô cùng ngã, nhưng Lâm
Quân Dao lại thấy trên bà vai cô ta đang chày máu.
Trước đó đã bị thương, nhưng sao có thể bị thương nặng như thế?
Lâm Quân Dao thấy bóng đen kia biến mất, cô nghiến răng, tức giận siết chặt tay:" Khốn kiếp!"
" Lão đại, bên nhà Quân Dao bị bị trộm đột nhập..."
Thanh Lam và Trương Đình vừa xuống xe, một tên thuộc hạ đã hớt hài chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700728/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.