“Nhiên?” Tưởng Quang Long
cất bước đi vào giá rượu.
Trang Văn Nhiên vừa nghe tiếng
của Tưởng Quang Long, vừa nhìn Lại
Ngọc Lan đang bối rối, khóe miệng
anh khẽ nhếch lên nụ cười, nhanh
chóng đưa tay chạm vào vai cô, sửa
lại áo bị lệch.
“Anh…” Lại Ngọc Lan trừng lớn
con ngươi, cúi đầu xuống nhìn thấy
tư thế của mình và Trang Văn Nhiên
đầy ám muội. Trang Văn Nhiên còn
đưa ra bàn tay, nắm chặt bả vai gầy
nhỏ của cô, kéo người cô qua, thân
thể cô lập tức xoay lại nhìn thấy
Tưởng Quang Long đã đứng ở đầu
bên kia giá rượu, dáng vẻ vô cùng
cao quý, vẻ mặt rất nghi ngờ nhìn
mình!
Cô chợt giật mình loạng choạng
một cái ngã trên giá rượu, thiếu chút
nữa chống lên một chai rượu đỏ năm
1973, giống như con châu chấu vội
vàng đứng thằng người, mặt cũng
đỏ lên, thật lo lắng dùng tay vuốt mái
tóc ngắn, áo sơ mi, khẽ kéo váy đen,
sau đó chớp mắt một cái, nhìn thấy
comple màu đen, tròng mắt cô trợn
to, hít vào một hơi, không dám nhúc nhích.
Tưởng Quang Long cũng rũ mắt
liếc nhìn cô, lại ngầng đầu lên, dùng
ánh mắt thật kì quái nhìn về phía
Trang Văn Nhiên.
Trang Văn Nhiên không muốn
giải thích, chỉ liếc mắt nhìn bộ dáng
Lại Ngọc Lan đỏ bừng cả khuôn mặt,
nhịn cười.
Lại Ngọc Lan nuốt một ngụm
nước bọt!
Tưởng Quang Long lại nhìn Lại
Ngọc Lan một cái, trầm mặc từ từ đi tới.
Lại Ngọc Lan trừng lớn con
ngươi, có chút đề phòng nhìn anh.
Hai mắt Trang Văn Nhiên xẹt
qua một chút ý trêu đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-oan-gia/1691243/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.