Ngôi nhà của nhà họ Tưởng
giống như lâu đài, nằm bên hồ Ngọc
Trai trong dãy núi, phát ra khí thế
hùng vĩ.
Sáng sớm, ánh mặt trời nơi xa
chiếu rọi lên sân đánh Golf nhỏ, sân
cỏ xanh biếc, giống như tấm thảm to
lớn trải ra dưới bầu trời, cây gậy chơi
golf màu trắng, lóe sáng ở trong mặt
cỏ, cây cờ trắng nhỏ nhẹ nhàng bay
múa.
Ba nữ giúp việc mặc đồng phục
màu trắng, đang cầm khay bạc
trắng, bước nhanh về phía đại viện
nhà họ Tưởng, đi qua phòng khách
sang trọng và thanh lịch, lên cầu
thang xoắn ốc bằng gỗ gụ, lại
chuyền trở lại hành lang xa hoa treo
một bức tranh bằng gỗ gụ của danh
họa nổi tiếng thế giới theo phong
cách Châu Âu, lập tức nhìn thấy
quản gia, một ông già gần bảy mươi
tuổi, người mặc đồng phục quản gia
đuôi én màu đen, dẫn theo mười
người giúp việc, đứng ở cuối hành
lang trước cửa hai cánh cửa kim loại
màu trắng, mọi người đã được huấn
luyện nghiêm khắc, không nói một
tiếng, trên mặt tràn đây cẩn thận.
Người giúp việc đứng đầu cung
kính đi tới, nhìn về phía quản gia lặng
lẽ gật đầu, lúc quản gia đồng ý mới
xoay người nhẹ nhàng gõ cửa, cung
kính cúi thấp đầu gọi: “Cậu chủ…”
“Ừ.”“ Rốt cuộc âm thanh bên
trong truyền đến, trầm thấp có lực, lộ
ra khí thế rất lớn.
Quản gia vừa nghe, lập tức hơi
xoay người, hai tay mang bao tay
trắng, vịn trên hai cánh cửa, nhẹ đẩy ra.
Một luồng ánh sáng mặt trời
chiếu đến, phòng khách có phong
cách Châu Âu cổ điền, khắp nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-oan-gia/167258/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.