Mộc Tâm Vân ôn tồn dụ dỗ chú chó con: "Bảo Bảo ngoan ngoãn, mày có muốn ăn đùi gà không? Nhanh lên tới đây nào!"
Chú cho con còn chưa đầy một năm tuổi chỉ ngoắt ngoắt cái đuôi, nhìn nhìn cô. Nó cứ nhìn vào thứ đồ ăn mê người đang ở trong tay cô chủ, nghe thấy tiếng dụ dỗ, vỗ về của cô chủ, từ từ dỡ xuống tâm ý đề phòng, bước từng bước nhỏ một trên mặt đất, tiến về phía trước.
Vì muốn giữ chữ tín với chú chó nhỏ, Mộc Tâm Vân dứt khoát đặt chiếc đùi gà đặt ở trên bãi cỏ. Bảo Bảo trông thấy, lúc này mới nhanh chóng chạy lên phía trước, há miệng ngậm luôn chiếc đùi gà.
Thấy thế, Cao Chi Ngang cười đến nhe cả răng, thân hình thon dài nhanh nhẹn bước vượt qua thật nhanh, vụt một cái liền đè luôn cả người lên con chó con.
"Hừ! Tao không tin là tao thế này mà lại không thể bắt nổi mày."
"Anh đang ở đây làm gì vậy, anh muốn đè chết Bảo Bảo sao?" Mộc Tâm Vân vừa bực mình vừa buồn cười đi qua đó, ôm lấy chú chó con đã bị Cao Chi Ngang làm cho sợ hết hồn.
Bởi vì bị kinh hãi nên Bảo Bảo lại hướng về phía Cao Chi Ngang nhe răng ra mà gầm gừ, sủa lên.
Lo lắng tiếng sủa của Bảo Bảo sẽ dẫn đến sự chú ý của Vương Ngọc Hà, anh vội vàng đưa tay định che cái mõm của nó lại. Có lẽ Bảo Bảo cho là anh muốn công kích nó, cho nên Bảo Bảo há mồm tợp luôn một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-o-nha-doi-dien/2893606/chuong-8-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.