Cô cứ vùi mặt vào trong lồng ngực của anh mà cười.
Anh vuốt ve mái tóc của cô đầy yêu thương, vừa mới cúi xuống nghĩ muốn hôn vào đôi môi của cô, thì điện thoại di động của cô liền vang lên.
Cô một bên cười, một bên lấy điện thoại di động ra tiếp nghe.”A lô! Dạ, con vừa về đến nơi xong, chỉ một chút nữa con sẽ về đến nhà ngay! Vâng, con chào mẹ!”
“Mẹ em à?”
“Vâng.” Liếc nhìn thời gian, lúc này cô mới phát hiện ra đã sắp mười hai giờ.”Em phải trở về nhà đây.” Cô vội vàng đẩy cửa xe ra, trước khi cô định xuống xe liền bị anh kéo lại, nghiêng người qua đặt một nụ hôn nóng bỏng lên đôi môi của cô, sau đó mới chịu lưu luyến buông cô ra.
Trước khi đi, cô sực nhớ tới một chuyện, vội vàng nhắc nhở anh.
“A mà này, anh phải nhớ kỹ là chuyện của chúng ta tạm thời vẫn không thể để cho mẹ của em biết được đâu đấy nhé.”
“Ừ, anh biết rồi.” Đáp nhẹ một tiếng, Cao Chi Ngang lưu luyến không rời, đưa mắt nhìn cô xuống xe rời đi.
Bọn họ đã phải qua bao nhiêu vất vả mới đến được với nhau, nhưng đến giờ phút này vẫn còn có một vấn đề khác nằm chắn ngang giữa hai người, làm cho bọn họ phải đau đầu - nếu không có cách nào hóa giải được mâu thuẫn giữa mẹ của cô đối với cha của anh, con đường đi tới tương lai của hai người bọn họ sợ rằng sẽ phải trải qua rất nhiều quanh co, khúc khuỷu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-o-nha-doi-dien/2893602/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.