Người gõ cửa là Julian, gõ rất gấp, đồng thờicũng nói chuyện với hàng xóm khác. Cho nên khi Cố Á mở cửara, anh không nhìn thấy.
Cố Á thấy nắm đấm chuẩn bị tông thẳng vào mặt mình, choángváng lùi lại một bước, hét lớn: “Anh làm gì thế???!”
Julian nghe thấy tiếng nói, nhanh chóng quay lại, lời ít ýnhiều nói: “Cống thoát nước vỡ, bồn cầu phun ra phân.”
Cô còn cho rằng tiếng Đức của mình không tốt, nghe nhầm, nên hỏi lại: “Phun cái gì cơ?”
Anh gằn từng chữ nói: “Phân, chính là một đống phân!!!”
Mấy chữ đơn giản này, làm cho Cố Á từ trạng thái hôn mê bừng tỉnh trong nháy mắt: “Không phải chứ?”
Julian nói: “Sao lại không! Phun nguyên một buổi tối, khắp nơi đều là… cô xem… ngay cả trên hành lang cũng có…”
Nhìn theo hướng tay anh chỉ, quả nhiên, trên mặt đất là từngvũng nước, còn đâu đây một đống hỗn hợp màu hoàng kim, Cố Ámuốn phế đôi mắt này đi!
Julian lai hỏi: “Nhà cô thì sao? Như thế nào?”
Cố Á phản ứng được, cúi đầu nhìn, thấy hai chân mình đều giẫm lên nước bẩn, TMD nó.
Cái này thật đơn giản hai từ đơn, làm cho Cố Á từ nửa trạng thái hôn mê trong nháy mắt giây tỉnh, “Không phải đâu? “
Julian nói, “Sao không là! Phun rồi một buổi tối, khắp nơi đều là, ngươi xem, ngay cả cái này trên hành lang đều có… “
Theo anh ngón tay phương hướng, nhìn sang, quả nhiên, trên mặt đất đềulà từng mảnh một thủy tí, còn phiêu tán một đống một đống hoàng kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-nuoc-duc/2396534/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.