Tử Kỳ lái chiếc xe mô tô của mình đến quán club rồi đi vào bên trong. Tiếng nhạc xập xình, người thì đông đúc làm cậu nhìn mãi mới tìm thấy bàn Cẩn Du. Cô đang ngồi cùng bàn với hai ba người bạn, trong đó có hai người nam.
Cậu đi đến gọi: “ Chị Cẩn Du!”.
Cô quay đầu qua với đôi mắt lờ đờ: “ Tử… Kỳ… Sao cậu biết tôi ở đây mà đến?”
“ Lúc nãy chị gọi nói tôi còn gì. Chị say quá rồi, tôi đưa chị về”, cậu giúp lấy túi cô lên.
Một người bạn nữ còn lại hỏi: “ Cẩn Du à! Cậu em đẹp trai này là ai thế? Không phải gu cậu là phi công trẻ đấy chứ?”
Tử Kỳ lập tức thay cô đáp lại: “ Tôi là em trai họ hàng của chị ấy. Chị tôi say rồi, xin phép được về trước”.
Cẩn Du đứng lên nhéo má cậu nựng nịu: “ Giỏi lắm em trai!”.
“ Về thôi!”, cậu đỡ lấy cánh tay cô dìu đi.
“ Các cậu! Tạm biệt!”, cô ngoảnh đầu vẫy tay còn lại chào tạm biệt.
Ra đến bên ngoài, cô đứng không vững mà ngã vào lòng cậu. Tử Kỳ lay người cô: “ Chị Cẩn Du!”.
Cô đứng ngay lại, đột nhiên mỉm cười: “ Hôm nay là ngày tụ họp bạn bè thân thiết nên tôi có uống hơi nhiều. Cậu đừng nói với anh hai nhé, tôi sợ bị mắng lắm”.
Tử Kỳ cười khẽ: “ Chị lớn rồi, đâu phải trẻ vị thành niên mà sợ bị mắng cơ chứ… Chị say thế này không ngồi xe tôi về được đâu, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/3507958/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.