Vĩ Thành nắm lấy tay cô kéo sát vào lòng, đôi mắt nhìn xuống môi: “ Hôn thôi cũng được”.
“ 30s thôi nhé!”.
Thiên Kỳ vừa dứt lời thì anh đã lập tức gặm lấy môi, cơ lưỡi cũng bắt đầu hoạt động thành thục. Tay anh ôm chặt, cô cũng nhướng người lên, đặt tay lên lên vai rồi từ từ luồn ra sau gáy.
30s trôi qua, cô chủ động dứt môi ra thở gấp. Vĩ Thành muốn tiếp tục nên lại đưa ra thời gian: “ Thêm 30s nữa”, rồi cả hai lại trao nhau nụ hôn say đắm.
Anh đưa tay đóng máy tính lại, vốn dĩ là muốn đi ‘ngủ sớm’. Thời gian lại hết, cô cảnh báo: “ Nếu cứ tiếp tục thì em không thể làm việc được”.
“ Anh đóng máy rồi”, anh nói.
Cô quay đầu ra sau rồi cười với dáng vẻ bó tay: “ Woah!”.
Anh lập tức bế cô lên: “ Tiếp đến là đóng em”. Anh không để cô có cơ hội từ chối mà lập tức bế vào phòng, không buồn đóng cả cửa.
…
Mới sáng sớm, một nhóm cảnh sát đi thẳng đến phòng bệnh của Ninh Hinh. Mở cửa ra thì bên trong không có ai, Ninh Hinh ở một góc thấy cảnh sát đến tìm thì biết là có chuyện chẳng lành, cô trốn đi khỏi đó.
Bà Lâm đến thăm con gái thấy cảnh sát thì lo sợ hỏi: “ Các cậu đến tìm ai?”
“ Chúng tôi là cảnh sát… Anh Chu Hắc Minh tố cáo Lâm Ninh Hinh bắt cóc và giết người không thành. Bằng chứng đầy đủ, đây là lệnh bắt người”, một cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/3505470/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.