Một lúc sau Ninh Hinh được đưa vào bệnh viện cấp cứu, Vĩ Thành và Thiên Kỳ ở bên ngoài đợi chờ. Mẹ Ninh Hinh cũng chạy đến, bà không hiểu sự tình mà mắng chửi Thiên Kỳ: “ Tất cả là tại cô, đồ tiểu tam, cướp chồng người khác rồi bây giờ hại con gái tôi. Tôi sẽ tống cô vào tù, khiến cô sống không bằng chết”. 
Lúc này cảnh sát đi đến: “ Xin hỏi ai là người nhà của Lâm Ninh Hinh?” 
Bà Lâm rón rén: “ Là tôi… Tôi là mẹ của Lâm Ninh Hinh”. 
“ Cô Lâm vượt đèn đỏ, gây tai nạn giao thông, phía bên kia muốn được bồi thường thiệt hại. Khi cô Lâm tỉnh lại, tôi sẽ đến lấy lời khai và trao đổi về khoảng bồi thường”, một cảnh sát báo. 
Khi này bà mới biết là con mình vi phạm luật giao thông nên mới gặp tai nạn, bà gật đầu nhẹ: “ Tôi biết rồi!”. 
Bác sĩ và y tá bước ra từ phòng cấp cứu, bác sĩ hỏi lớn: “ Các vị là người nhà của cô Lâm Ninh Hinh?” 
“ Phải phải… Tôi là mẹ của con bé”. 
Bác sĩ lắc đầu: “ Rất tiếc phải thông báo đứa bé đã không còn giữ được, còn cô Lâm bị va chạm nhẹ, sẽ sớm hồi phục”. 
Bà Lâm nghe báo tin thì gục xuống, bởi đứa bé là lý do duy nhất giữ chân Hà gia, không còn thì gia đình thật sự tiêu tan rồi. 
Thiên Kỳ nhìn vào trong phòng phẫu thuật mà tiếc nuối, đứa bé dù gì cũng không có tội, chỉ vì sự dại dột của người lớn mà gây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/3470618/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.