Mộng Dao thấy bầu không khí vô cùng khó thở nên tằng hắng: “ Humh Humh… Chị Thiên Kỳ, chị ngồi đi ạ”.
Cả hai ngồi xuống, Thiên Kỳ đặt hoa và quà đã chuẩn bị lên bàn: “ Hôm nay gặp gia đình, cháu có chuẩn bị một ít quà”.
“ Quà cáp làm gì cho mệt, tôi cũng không thèm đâu”, bà Hà hờ hững.
Cô cười mỉm nói: “ Thật sự cháu không biết hai bác thích gì nên cũng chưa chuẩn bị được gì nhiều ạ”.
Mộng Dao tiếp lời: “ Chị mua đúng ý ba rồi, ba thích uống trà lắm… Nhìn là biết đây là trà ngon rồi, là trà gì vậy ạ?”
Thiên Kỳ nhẹ giọng đáp lại: “ Là trà Quân Sơn Ngân Châm”.
Ông Hà là người mê trà nên nghe đến cái tên đã biết là loại vừa ngon vừa nổi tiếng. Ông hỏi: “ Có vẻ cháu cũng biết về trà?”
“ Dạ, một chút thưa bác”, Thiên Kỳ cảm thấy dễ thở hơn.
Cô nói tiếp: “ Trước đây ba cháu cũng là người rất thích uống trà, ông ấy thường hay kể cháu nghe những câu chuyện xưa và nguồn gốc xuất xứ. Lúc đó cháu còn nhỏ nên cũng không nhớ được nhiều”.
Ông như thường lệ hỏi về gia đình: “ Ba mẹ cháu hiện tại đang ở đâu?”
Thiên Kỳ nhẹ giọng: “ Ba mẹ cháu không còn nữa ạ”.
“ Hừm… Vậy ra cô là trẻ mồ côi”, bà Hà liền tỏ thái độ.
Cô giải thích: “ Không hẳn ạ. Vì sau khi ba mẹ cháu mất, hai chị em ở nhờ nhà của một người quen”.
Bầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/3429157/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.