Vĩ Thành đang làm việc thì điện thoại reo lên, do tập trung quá nên anh không nhìn là ai gọi đến rồi nhấc máy: “ Xin chào!”.
“ Là mẹ đây Vĩ Thành!”, đầu dây bên kia trả lời.
Anh vẫn vô tư đáp: “ Vâng con nghe mẹ?”
Bà Hà thông báo một tin: “ Ba mẹ về Thượng Hải rồi, bây giờ đang ở nhà”.
“ Mẹ vừa nói gì ạ?”, anh ngạc nhiên.
“ Ba mẹ thu xếp công việc ở nước ngoài ổn thoả rồi, bây giờ quyết định về nước sống luôn. Trưa nay con về nhà ăn cơm, nhất định phải về đó”, bà căn dặn rồi ngắt máy làm anh chưa kịp nói gì.
Vĩ Thành nhìn đồng hồ thì còn chưa đầy một tiếng là đến giờ nghỉ trưa, anh nhấn máy kết nối với thư ký: “ Thư ký Châu! Trưa nay tôi về nhà, lịch hẹn đầu giờ chiều nay dời lại giúp tôi 30’”.
“ Vâng thưa Hà tổng!”.
Một lúc sau anh về đến nhà, vừa bước xuống xe thì Mộng Dao cũng vừa về đến. Cô chạy đến chỗ anh: “ Ba mẹ về nước mà anh không nói gì với em”.
Anh có vẻ cũng nghĩ ngược lại: “ Anh cũng vừa mới biết, mẹ gọi cho anh về nhà ăn trưa”.
Cô với vẻ mặt không hiểu: “ Sao lạ vậy nhỉ? Sao họ không nói gì với hai anh em mình mà âm thầm về nước? Em đang quay nghe mẹ gọi nên phải tức tốc chạy về… Anh hai! Một chút nữa ba mẹ có hỏi thì anh nhớ là nói em còn làm ở công ty đó. Nếu mà họ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/3343714/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.