Mới sáng sớm, Ngô gia đã có khách đến. Tử Kỳ một tay xách hành lý, một tay vải ba lô bước vào nhà. Trạch Dương và Diệc Thần đi xuống chào đón vui vẻ.
Trạch Dương lệnh: “ Chú Nam! Chú giúp cậu ấy mang hành lý vào phòng mà hôm qua đã chuẩn bị”.
“ Vâng thưa cậu chủ!”.
Tuy nhiên Tử Kỳ lại không muốn làm phiền: “ Không cần đâu anh! Để em tự mang lên”.
Anh không làm khó: “ Vậy cũng được! Thu xếp hành lý xong thì cậu xuống dùng bữa sáng cùng gia đình”.
Cậu gật đầu nhẹ rồi xách hành lý lên, Trạch Dương gọi: “ Chú Nam! Nhờ chú đưa cậu ấy lên phòng”.
“ Cậu đi theo tôi”, chú Nam lên trước chỉ đường.
Diệc Thần lo ngại: “ Chúng ta không nói trước với Cẩn Du liệu có ổn không anh?”
“ Không ổn cũng phải ổn, chính em ấy là người đưa Tử Kỳ vào hoàn cảnh này, cũng phải chịu một phần trách nhiệm chứ”, Trạch Dương thẳng thừng đáp.
Khi Tử Kỳ lên tầng, đi ngang qua phòng Cẩn Du. Cùng lúc này cô bước ra thấy cậu thì không hiểu: “ Lý Tử Kỳ!”.
Cậu quay lại với nụ cười rạng rỡ: “ Chào buổi sáng, chị Cẩn Du!”.
Cô liếc mắt xuống thấy hành lý liền nghi hoặc: “ Tôi đã không học nữa, cậu đến đây vào sáng sớm làm gì chứ?”
Chú Nam ra giải thích: “ Thưa cô chủ! Là cậu chủ mời cậu Tử Kỳ đến đây, cậu ấy sẽ sống ở đây một thời gian ạ”.
“ Sao tôi không nghe ai nói gì về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/3326794/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.