Anh nhìn đồng hồ đeo tay đã điểm 12h: “Ninh Hinh! Cũng đã đến giờ nghỉ trưa rồi, anh đưa em đi ăn”.
“Ừm, chúng ta đi thôi”, cô tươi cười gật đầu đồng ý.
Trong một nhà hàng sang trọng, Vĩ Thành cắt thịt từng lát đưa Ninh Hinh, còn đút cho cô ăn.
“Dạo này trông em có vẻ gầy đi, ăn nhiều một chút nhé”, anh quan tâm đến người vợ của mình.
Ninh Hinh mỉm cười, trong lòng vô cùng hạnh phúc: “Dạ chồng!”.
Bỗng nhiên cô nghĩ đến chuyện gì đó, nụ cười dần tắt hẳn mà nói với anh: “Vĩ Thành! Chúng ta thành vợ thành chồng đến nay cũng đã 3 năm... Em muốn vợ chồng mình có với nhau một đứa con... Em thật sự muốn trở thành một người vợ ngoan, mẹ hiền”.
Nghe cô đề cập đến chuyện này, anh dừng hẳn nĩa, giọng nói có chút nặng nề: “Em cũng biết là anh không thể có con mà. Căn bệnh này sẽ bám lấy anh suốt cả cuộc đời... Xin lỗi em Ninh Hinh!”.
“Anh đừng ngừng hy vọng mà, nếu chúng ta cố gắng biết đâu sẽ có kết quả... Mình cùng nhau có được không anh?”
Một năm trước, cả hai vì không có tin tức nên đã đến bệnh viện kiểm tra. Ai ngờ rằng kết quả kiểm tra anh mắc phải căn bệnh vô sinh. Khi biết được bản thân bị vướng vào căn bệnh đó, anh rất buồn, cũng tội cho người vợ đầu ấp tay gối khao khát có một đứa con.
Tuy biết trước rằng mọi chuyện sẽ không được như ý muốn nhưng anh vẫn chiều vợ mình.
Tối hôm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/2701535/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.