Anh tưởng rằng cô nói đùa liền cười cợt: “ Hôm nay bày đặt đùa với tôi, em gan quá rồi bé con”.
“ Em không hề đùa Hà tổng... Đó là sự thật”, cô nhấn mạnh.
Vĩ Thành bỗng hạ giọng: “ Lý Thiên Kỳ, em đang ở đâu?”
Cô bỗng có chút ngập ngừng nhưng khi nhìn thấy Ninh Hinh giơ màn hình điện thoại lên liền sợ hãi đáp lại anh: “ Em sẽ đến một nơi khác sinh sống cùng người em yêu... Chúng ta đừng gặp nhau nữa... Xin anh đừng tìm em”.
Nói đến đây thì người của Ninh Hinh giật lấy điện thoại của cô và tắt luôn cả nguồn.
“ Tôi đã làm theo ý chị rồi, mau thả Tử Kỳ ra”.
“ Ây ya! Làm gì mà gấp dữ vậy. Cô yên tâm, em trai cô không hề biết những chuyện xấu xa cô đã làm nên tôi sẽ tha cho nó sống. Còn cô...”.
Bỗng một trong hai tên đàn ông lấy khăn có tẩm thuốc bịt mũi Thiên Kỳ khiến cô ngất xỉu.
Ninh Hinh cười đắc ý ra lệnh: “ Hai người biết phải xử lý nó như thế nào rồi đó, xong việc số tiền còn lại sẽ được chuyển đến... Làm phải cẩn thận, không được để lại dấu tích có hiểu chưa?”
Hai người đàn ông gật đầu đồng ý: “ Chúng tôi hiểu rồi”.
Sau đó Thiên Kỳ bị bịt mắt và bế vào trong chiếc xe màu đen. Hai tên đó đưa cô ra vách đá cao sát biển, nhìn từ trên xuống thôi thì cũng rợn hết cả người rồi.
Lúc này cô đã tỉnh lại nhưng vẫn còn lơ mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/2701488/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.