Dưới căn hộ chung cư, Cẩn Du lái xe đến thăm Tử Kỳ. Nói là thăm nhưng sự thật là lén xem em mình hôm nay như thế nào rồi.
Nhìn lên hướng ban công là một căn phòng tối, đã gần 10h rồi sao cậu vẫn chưa về nhà. Theo lịch làm việc thì hôm nay cậu chỉ làm đến 9h, cô lo lắng không biết cậu đi đâu.
Khi định trở lại xe đi tìm thì bóng dáng của Tử Kỳ xuất hiện. Trên tay cậu cầm một túi thức ăn, và một số đồ dùng mệt mỏi bước từng bước.
Cẩn Du ở trong xe, chỉ có thể kéo cửa kính xuống mà quan sát.
Đột nhiên cậu ngất xỉu, ngã quỵ xuống dưới đất, túi đồ vương vãi khắp nơi.
“ Tử Kỳ!”, cô hoảng hốt mở cửa xe chạy nhanh đến đỡ người cậu dậy.
Vừa lắc người vừa gọi: “ Tử Kỳ!.. Tử Kỳ! Tỉnh lại đi”.
Thấy tình hình không ổn, cô lập tức đỡ cậu lên nằm ở phía sau xe, còn mình thì lái xe đến bệnh viện.
Ở bên trong bác sĩ đang kiểm tra, Cẩn Du ngồi chờ bên ngoài mà lo lắng không thôi.
Cánh cửa mở ra, cô lập tức chạy đến hỏi tình trạng: “ Em ấy thế nào rồi bác sĩ?”
“ Cô cứ yên tâm, cậu ấy chỉ là thiếu chất dinh dưỡng, làm việc quá sức nên mới ngất đi, nằm 2 ngày là khoẻ lại ngay. Khi nào cậu ấy tỉnh, chỉ cần ăn uống đều độ, nghỉ ngơi vài ngày là được”, bác sĩ.
“ Cảm ơn bác sĩ!”, cô cúi đầu, sau khi bác sĩ đi thì vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/2701464/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.