Anh loay hoay tìm cà phê nhưng mãi không thấy, Cẩn Du hiểu ý lấy trong hộp ra đưa cho anh một gói, đến lọ đường thì cũng là cô đưa đến.
“ Cảm ơn!”, anh nói.
Thấy anh pha cà phê một cách rất nghiệp dư, cô không chịu nổi mà đề nghị giúp đỡ: “ Để tôi chỉ anh cách pha”.
Vĩ Thành cũng ngoan ngoãn đứng sang một bên để cô chỉ dẫn. Cô trêu chọc: “ Tôi hơi ngạc nhiên đấy vì Hà tổng không rành vị trí đồ dùng trong đây, chắc hẳn toàn là thư ký làm nhỉ?”
Anh cũng không chịu thua mà hỏi ngược lại: “ Tôi cũng khá bất ngờ với đại diện Ngô, mới đến làm việc có vài ngày mà đã làm quen được với công ty. Làm cách nào, cô chỉ tôi được không?”
Cô đưa ly cà phê đã pha xong nóng hổi, thơm ngon trả lời: “ Không có gì khó cả, tôi tự pha cà phê, thế thôi”.
Anh đưa tay lên nhận lấy, sau đó uống một ngụm cảm thán: “ Nóng quá!”.
Nhìn biểu cảm nhăn mặt ấy khiến cô bật cười, Vĩ Thành cũng không nhịn được mà nở một nụ cười rạng rỡ.
“ Xin phép anh!”, cô nói rồi đi về phòng làm việc.
Ở đây anh nhìn thật kỹ mọi thứ và vị trí để về sau đỡ phải bị quê.
9h20, khi này Cẩn Du mới hoàn thành công việc của mình. Cô vươn vai uể oải, hít một hơi thật sâu rồi đóng máy tính lại.
Bỗng đèn trong phòng tắt đi, cả công ty bỗng chìm trong bóng tối. Cẩn Du nghĩ đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/2701439/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.