Chương trước
Chương sau
Diệc Thần để ý thấy Vĩ Thành đang nhìn nên cố tình làm hành động xoa đầu cô yêu chiều để anh nhìn thấy. Còn mỉm cười tươi nói: “ Làm việc vui vẻ!”.

Cẩn Du thấy hơi lạ nhưng cũng không để ý lắm mà mở cửa xe đi vào trong công ty. Còn Diệc Thần lúc nãy càng tự tin bao nhiêu thì bây giờ lại trở nên buồn bã bấy nhiêu. Vì anh biết rằng, đơn phương thì cũng chỉ là đơn phương. Dù anh có cố gắng đến mấy thì cô gái ấy cũng không để ý đến anh.



Cẩn Du bước qua bàn thư ký thì được nghe báo: “ Phó tổng Ngô! Hà tổng đang trong phòng đợi cô ạ”.

“ Anh ấy đến lâu chưa?”, cô hỏi han.

Thư ký Nicole đáp: “ Anh ấy vừa mới đến thôi ạ”.

Cẩn Du suy nghĩ vài giây không biết có chuyện gì mà đến tận phòng làm việc tìm mình rồi mỉm cười đáp: “ Được rồi, cảm ơn cô!”.

Nói xong thì cô mở cửa, vừa bước vào Vĩ Thành đã kéo cô áp sát vào tường rồi đóng cửa lại. Anh dùng lực cánh tay giữ lấy cô rồi hôn tới tấp khiến Cẩn Du không kịp phản ứng.

Cô đẩy nhẹ anh ra hỏi rõ: “ Vĩ Thành, anh bị làm sao vậy?”

Anh thở có chút mạnh trả lời: “ Anh… nhớ em!”.

Nói rồi anh lại cúi xuống giữ chặt lấy môi cô, Cẩn Du cũng nhắm mắt từ từ cảm nhận vị ngọt lan truyền. Lưỡi trơn tru quấn lấy nhau, chất nhờn đầu lưỡi khiến cả hai kích thích.

Sau một hồi thám hiểm bên trong khoang miệng, hai người dừng lại với hơi thở nặng nhọc. Khoé môi vẫn còn dính lại một chút mật ngọt, đôi mắt đắm chìm trong biển tình không thể dứt.

“ Đêm nay tôi ngủ ở chỗ em nhé?”, anh bày tỏ lòng mong muốn.

Cẩn Du lắc đầu nhẹ: “ Anh như thế này em không thể tin được, em sẽ thức trắng cả đêm mất”.

Anh bị lật tẩy bèn mở lời dụ dỗ: “ Sẽ chỉ ngủ thôi, tôi hứa”.

“ Hà tổng ơi Hà tổng! Anh có biết lời hứa lèo này xưa đến mức nào rồi không? Ai mà còn tin nữa”, cô tiếp tục phá hủy kế hoạch đen tối của anh.

Vĩ Thành cười mím môi, siết eo cô kéo vào người mình: “ Tôi biết em muốn”.

Cơ thể cô bỗng nóng bừng, bắt đầu có phản ứng. Đưa đôi mắt đắm đuối nhìn môi anh, không kìm lòng được mà hỏi nhỏ: “ Có thể không?”

Anh hiểu tâm tư, trao một nụ hôn nhẹ rồi bế cô đi về phía bàn làm việc. Anh đặt mông cô xuống bàn rồi vén giấy tờ sang một bên gọn gàng.

Vì lo ngại có người vào làm phiền, cô yêu cầu: “ Vĩ Thành, anh giúp em khoá cửa lại”.

Vĩ Thành cũng làm theo, khoá trái cửa và quay trở lại bên cô. Anh cởi áo khoác vest ngoài ra, nới lỏng cà vạt để dễ làm việc.

Cả hai tiếp tục đưa môi chạm vào nhau, từng ngón tay cô lòn vào sau gáy anh nhẹ nhàng mà đầy kích thích. Anh đưa môi chạm từ từ xuống cổ, chấm mút từng miếng da trắng nõn nà. Cô cũng rất hưởng thụ mà ngửa đầu ra sau để lộ nơi hôm cổ nuột nà, quyến rũ chết người.

Anh bắt đầu vén váy cô lên, kéo chiếc quần nhỏ nhắn bên trong ra, tay vuốt ve cặp đùi thon dài mịn màng. Sau đó anh đưa tay vào bên trong xoa nắn quả mông tròn trịa một cách điêu luyện.

Sau một hồi nắn bóp đủ hình đủ kiểu, anh cảm nhận được cơ thể cô đang nóng bừng bừng. Anh không dài dòng nữa mà vào thẳng vấn đề, cúi người xuống nhìn vào cô bé hồng hào.

Vĩ Thành ngước mắt nhìn cô chờ đợi sự đồng ý, Cẩn Du cũng không ngại mà gật đầu nhẹ.

Nhận được sự đồng ý, anh đưa môi hôn vào nơi ẩm ướt kia. Chỉ một cái chạm, Cẩn Du đã kích thích mà rên lên một tiếng: “ Ưm~”.

Tiếng rên rỉ từ lâu đã không nghe lại, anh muốn khiến cô rên liên tục vì tác động của mình.

Ngay lập tức anh đưa chiếc lưỡi trơn tru trượt vào cô bé, ở bên trên sung sướng mà giật nhẹ.

Sự nhạy cảm của cô khiến anh phấn khích, cứ thế mà đánh lưỡi nhanh chóng.

“ Um~… Uh~…”, sau vài tiếng rên thì Cẩn Du vội bịt miệng mình lại, cô không muốn để người bên ngoài nghe thấy.

Vĩ Thành cười nhếch mép đầy ẩn ý, tiếp tục đưa lưỡi vào điểm nhạy cảm khiến cô bé tiết ra chất nhờn.

Cẩn Du dù bịt kín miệng nhưng vẫn không thể phát ra tiếng thì thầm: “ Ưmh~… Thành Thành e… em ra~”.

Chết thật! Sao cô có thể gọi anh bằng tên thân thương đó? Đó chẳng phải một lần đưa anh lên trạng thái muốn hành cô đến loạn lạc à?

Anh chồm người lên, ngón tay chạm vào cô bé. Cẩn Du giật nhẹ giữ cánh tay anh lại: “ Anh định làm gì nữa đây?”

Anh thì thầm trả lời: “ Tôi sẽ khiến em lên đ.ỉnh vì tôi”.

Dứt lời anh gặm lấy đôi môi cô, ngón tay cũng đưa thẳng vào bên trong, không ngừng đút ra đút vào.

Cẩn Du đưa đôi mắt long lanh nhìn anh, cắn nhẹ môi dưới đầy tận hưởng. Sự liên tục từ anh khiến cô sung sướng đến ngửa người ra sau, tạo ra một đường cong cơ thể quyến rũ chết người.

Bàn tay cô nắm lấy cổ tay anh đến nhăn nhúm, lực tác động mạnh bên trong â.m đ.ạ.o khiến cô bé lại một lần nữa tiết ra chất nhờn trong suốt.

“ Em raaa~~~”, cô thở ra từng đợt hơi nặng nhọc, bàn tay từ từ thả lỏng cổ áo anh.

Lần này nhiều hơn và ấm hơn, nhỉu từ bàn xuống dưới sàn. Anh đưa bàn tay dính đầy thành quả lên trước mặt để cô thấy. Sự d.âm đ.ãng tồn quá lâu qua thời gian dài đã bộc lộ ra, cô không dám nhìn mà quay mặt sang hướng khác.

Vĩ Thành cũng tinh tế, anh ấy khăn giấy gần đó lau sạch hết những vương vãi. Cẩn Du mắc cỡ vì để anh phải làm việc này, cô kéo cánh tay anh đến gần rồi trao cho anh nụ hôn ngọt ngào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.