Mộng Dao suy nghĩ một hồi rồi cười gượng đáp: “ Đúng là tôi đã từng đến buổi tiệc của Ngô Thị, tôi có một người bạn, cô ấy không muốn đi một mình nên rủ tôi cùng đi ấy mà”. 
Lý do nghe có vẻ thuyết phục nên anh hoàn toàn tin, còn vui vẻ nói: “ Đúng là có duyên thật! Tôi cũng vừa mới nhớ ra”. 
Ăn uống xong thì anh đưa cô về chung cư, còn lịch thiệp giúp cô mở cửa xe xuống. 
“ Tôi đã ăn rất ngon, cảm ơn anh!”, cô tỏ bày. 
Anh lấy trong túi ra chiếc khăn tay: “ Cái này tôi gửi lại cô... Cảm ơn vì ngày hôm đó!”. 
Mộng Dao nhận lại: “ Không có gì!”. 
Cô lấy điện thoại ra: “ Tôi kết bạn với anh nhé được không?” 
“ Tất nhiên là được”, anh cũng lấy điện thoại ra mở lên rồi rà mã Wechat của cô. 
Cả hai im lặng một lúc, cô lên tiếng trước: “ Bây giờ chúng ta đã là bạn rồi, gọi nhau bằng tên anh có phiền không?” 
Anh gật đầu: “ Tôi không phiền, Mộng Dao”. 
Cô mỉm cười: “ Diệc Thần!”. 
“ Thôi không làm phiền đến thời gian của anh nữa, tôi vào nhà đây, anh lái xe cẩn thận nhé!”. 
Diệc Thần đưa bàn tay lên vẫy nhẹ: “ Tạm biệt Mộng Dao!”. 
Bỗng nhiên cô tiến đến gần trao cho anh một nụ hôn má làm anh sững người ra. Mộng Dao mặt ửng hồng, nhỏ giọng: “ Tạm biệt!”, rồi đi nhanh vào bên trong. 
Anh nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn ấy mà mỉm cười, cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/2701314/chuong-109.html