Ngồi xem phim đến trưa thì Yến Nguyệt cũng ngủ quên luôn và thế là cô nằm gục trên vai của anh.Vũ Hạo quay qua áp sát đầu của cô lên người của anh,bàn tay thì sờ nhẹ lên gò má của Yến Nguyệt.. 
Tầm 1 giờ chiều thì anh cũng đưa cô trở về phòng,trong lúc này thì Yến Nguyệt đã tỉnh dậy rồi. 
" Thức rồi sao?." 
" Ừm " … 
" Vậy chúng ta đi ăn cơm.". 
" Vâng ". 
Cả hai đi xuống nhà ăn để ăn cơm trưa,Vũ Hạo kéo ghế cho cô ngồi rồi sau đó thì anh mới ngồi xuống ghế. 
" Em ăn món này đi." 
" Ở đây có thịt nướng nữa …" 
’ Ừm,em tự gắp được mà.Anh cũng ăn đi " 
" Được …" 
____## 
Qua 2 tuần sau thì Đàm Dự cũng đi đến trại giam gặp ba mình,mấy năm nay hai người họ đã không còn gặp nhau nữa rồi. … 
" Đàm Dự, cuối cùng con cũng đến.Ba đã chờ con rất lâu rồi …". 
“” Ừm,ông sống ở đây thế nào rồi.Có bị người ta bắt nạt không…" 
" Không có,ba rất tốt …" 
" Vậy còn mẹ con thế nào rồi? Bà ấy sống có tốt không…" 
" Đương nhiên là không tốt rồi,bà ấy đang chữa bệnh …" 
" Thôi tôi cũng không nói nhiều nữa,mong ông sống tốt ở đây để sớm được ra ngoài. " 
" À tôi có đem đồ ăn đến cho ông,khi nào cần thì cứ dùng đến nó." 
" Vâng …cảm ơn con …" 
Đàm Dự sau đó cũng rời đi,anh đi ra khỏi nơi này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-mot-doi/3610754/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.