Yến Nguyệt không để ý đến anh nữa mà cô chỉ biết làm công việc của mình mà thôi …
" Vũ Hạo,anh đưa chân ra chỗ khác đi …"
" Cô tự dời đi, tôi nhấc chân không nổi."
Cái tên này đúng là thật là kỳ quái mà …Anh ấy đâu có bị liệt đâu mà lại ra những lời như thế chứ.
Ngay sau đó cô liền để cây lao nhà qua một bên rồi khom người xuống kéo chân anh qua một bên..
" Nặng quá đi. "
" Vậy để tôi giúp cô."
Ngay sau đó anh liền đưa chân qua một bên rồi kéo Yến Nguyệt ngồi lên đùi của mình.
" Sao,thế nào.Bây giờ được chưa."
’ " Vũ Hạo,em muốn đi xuống…"
" Lý Yến Nguyệt sau này đừng chơi với Cửu Vi nữa,cô ta không tốt như cô nghĩ đâu. "
" Lúc nãy cô ta quyến rũ tôi đấy. "
" Vũ Hạo,con bé nó còn nhỏ lắm nó sẽ không như vậy đâu. "
" Nó quyến rũ tôi như thế này. "_ Nói xong anh liền đặt tay của Yến Nguyệt lên cự vật của mình, ngay lập tức một hơi ấm nóng hổi liền truyền đến khiến cho cô vô cùng khó chịu …
" Anh …anh …mau buông ra. "
" Không buông …"_ Vũ Hạo gằn giọng lên rồi hôn lấy môi của Yến Nguyệt …
" Ưm…ư…"
" Chụt..chụt.."
Bàn tay anh luồng ra sau tóc của cô mà sờ soạn,ngay lập tức cả người của Yến Nguyệt liền run rẩy lên..
" Ưm …ư. "
" Đừng. á.. đừng làm ở đây. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-mot-doi/3597364/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.