Yến Nguyệt vẫn chưa biết chuyện gì ở phòng khách cả,cô cứ thế mà ở phòng bếp phụ mọi người dọn bữa tối..
Ở trên phòng thờ Vũ Hạo cứ đứng nhìn vào di ảnh của mẹ mình,gương mặt anh có chút lạnh lùng rồi sau đó cũng đi lại thắp cho mẹ mình một cây nhan …
"Mẹ,hôm nay là ngày giỗ của mẹ.Con đến thắp nhan cho mẹ đây,thời gian qua con hơi bận cho nên không có đến được,con xin lỗi “”
" Bà ấy sẽ không giận con đâu."
Thắp nhan xong thì cả hai người liền đi qua thư phòng ngồi nói chuyện một chút …
" Vũ Hạo con và Yến Nguyệt là yêu nhau thật lòng à. "
" Dạ " Anh gật đầu.
" Nếu con và nó yêu nhau thật lòng thì ba sẽ không xen vào nữa.Con muốn cưới ai thì cưới …"
" Còn về Trần Tĩnh thì ba sẽ qua nhà con bé nói chuyện,có gì thì ba sẽ xin lỗi người ta một tiếng."
" Ba à,sau ba không cưới Trần Tĩnh cho Vũ Khanh đi.Dù sao thì Trần Tĩnh cũng rất tốt chỉ có điều con và cô ấy không có hợp nhau mà thôi, không chừng Vũ Khanh lại thích cô ấy …"
Nghe con trai nói thì cũng có lý,dù sao thì lấy anh trai hay em trai thì cũng như nhau thôi mà.Với lại bên ngoài người ta cũng đâu biết nhà họ Trần có hôn ước với người anh hay người em đâu.
" Ừm để ba nói lại với hai mẹ con nó coi sao.Dù sao thì ba vẫn mong sau khi lấy vợ thì Vũ Khanh thay đổi tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-mot-doi/3597346/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.