Qua mấy ngày sau thì Yến Nguyệt cũng không còn buồn chuyện kia nữa, hợp đồng với Dịch Giang cũng đã được hủy bỏ..Cô cũng không nghĩ là anh ấy lại làm lớn chuyện lên như thế..
""Yến Chi sếp đâu rồi "
" Không thấy,từ sáng giờ tôi không thấy anh ấy đâu ""
" Ờ hồ sơ tôi để ở đây,khi nào sếp đến thì cô nhớ bảo anh ấy ký."
" Vâng.."
***
"" A...á...đau quá..a..đau...xin anh đấy..""
" Lưu tổng cầu xin anh..anh tha cho tôi có được không ""
" Lý Yến Nguyệt cô ấy là người phụ nữ của tôi,anh bị mù cho nên mới ăn nói như vậy có đúng không"
" Đúng..đúng..là tôi bị mù..xin. xin cậu tha cho tôi đi.. "'
" Nghênh Huy đánh anh ta đi,đánh đến khi nào mệt thì thôi ""
" Dạ được,cậu chủ cứ yên tâm.."
Rời khỏi căn hầm bí mật thì anh đi lên phòng, giờ này cô ấy đã đi làm rồi thì phải. Cũng hơn 7 giờ rồi,công ty cũng đã bắt đầu làm việc rồi.
[ Reng..reng..]
[ Alo..]
[ Vũ Hạo con có biết Vũ Khanh ở đâu không mấy ngày nay nó không có về nhà..]
[ Ba lo cho nó làm gì,chắc là bây giờ đang chơi bời ở quán bar chứ gì..]
Nói xong thì anh liền cúp máy rồi thay quần áo đi đến công ty,thật ra là Vũ Khanh đã bị xã hội đen bắt lại rồi,ai bảo anh ta thiếu nợ bọn họ làm chi.Anh cũng không có rảnh rỗi mà phải đi cứu cái người đánh mình,anh nhỏ mọn lắm...
Tầm 10 giờ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-mot-doi/3597338/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.