Edit: Hiểu Đồng
Beta: Tuyết Ảnh Nhi
Qua tết âm lịch Lục Cảnh Hoằng gần như bắt đầu bận rộn, tuy rằng cô không biết anh đang bận rộn cái gì, nhưng mỗi lần cô đi qua thư phòng thì cửa thư phòng mở ra một khe hở nhỏ, có thể nhìn thấy toàn bộ tình cảnh bên trong anh ngồi ở trước bàn đọc sách vùi đầu xử lý tài liệu.
Cô nhớ tới Thái Luân Tư có nhắc tới việc ra nước ngoài làm đại sứ quán nước Pháp, anh ta nói đó là một bước tiến trong lý tưởng cả đời của Lục Cảnh Hoằng, cô lại nhớ tới Lục Cảnh Hoằng không chỉ một lần hỏi cô có nguyện ý đi nước Pháp hay không, mà đáp án của cô luôn là hoàn toàn từ chối cùng Lục Cảnh Hoằng sống chung mỗi ngày, giống như là tiết lạnh mùa xuân trong đám sương mù, giống như nước mắt rơi trong lòng bàn tay, cô nghĩ không có người phụ nữ nào lại không thích người đàn ông hoàn mỹ cao quý hơn nữa vô hình trung mang theo lãng mạn này.
Nếu như thời điểm Lục Cảnh Hoằng xuất hiện trong sinh mệnh cô, cũng giống như Cố Lăng Thành, đối với lời mời “Có muốn cùng đi Pháp không” kia, cô cũng sẽ đủ dũng cảm mà gật đầu, hơn nữa sau này cũng sẽ không chút nào bận tâm.
Khi cô nghĩ đến Tô Chấn Khôn suy yếu nằm trên giường bệnh, người mà đối với sinh mệnh không còn chút kỳ vọng nào, điều chống chọi sống sót duy nhất chính là nhìn thấy cô hoàn toàn đoạt được quyền lợi, cô làm sao có thể buông xuôi mặc kệ ông?
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-moi-cua-quan-ngoai-giao/1534204/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.