Edit: Hiểu Đồng
Tô Noãn không biết Lục Cảnh Hoằng ở đâu xuất hiện, đột nhiên cứ như vậy, chắn trước mặt của cô, cô vốn nghĩ một ly rượu hất lại đây của Doãn Thuỵ Hàm, cô và Cố Lăng Thành có lẽ có thể càng triệt để phân rõ giới hạn.
Nhưng mà, Lục Cảnh Hoằng xuất hiện làm rối loạn kế hoạch của cô, cũng quấy nhiễu dòng suy nghĩ của cô, cô nghe thấy âm thanh lạnh lùng chế giễu của Doãn Thuỵ Hàm, cô ta nhìn ly rượu trống rỗng trong tay, ánh mắt tự giễu mà phẫn hận: “Đàn ông si tình hẳn nên nói là Lục bộ trưởng đi? Tô tiểu thư, cô nói tôi nói có đúng hay không…”
Doãn Thuỵ Hàm nhìn thấy một màn tiếp theo thì quên mất chính mình đang nói chuyện, cô nhìn thấy Tô Noãn từ cái khay trong tay phục vụ mới vừa đi ngang qua, thuận tay cầm lấy một ly rượu đỏ tràn đầy, lại thuận tay hất ra ngoài.
Tô Noãn vẻ mặt lãnh đạm, cô đem cái ly trả lại cho người phục vụ đang sững sờ đứng một bên, đảo mắt nhìn về phía Doãn Thuỵ Hàm sắc mặt càng thêm khó coi: “Tôi hất nước vào bạn trai của cô cũng chỉ là trả lễ lại, không cần rất cảm tạ tôi, mặc dù tôi biết rõ, cô cũng đã sớm muốn đối phó anh ta như vậy, Cố phu nhân.”
Trên mặt Tô Noãn, hiện lên mỉm cười, trong trẻo nhưng lạnh lùng mỉm cười, cô sâu kín nói xong, cho đến cuối cùng cũng không nhìn tới Cố Lăng Thành một thân chật vật bị cô tạt nước, mà là xoay người đưa tay chủ động cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-moi-cua-quan-ngoai-giao/1534185/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.