“Nha đầu, chú nghe nói từ lúc con còn nhỏ mẹ của con đã bỏ đi, thật không?”
Tô Noãn tay đổ nước nóng dừng lại một chút, cũng chỉ là kinh sợ sững sờ thoáng qua, sau đó là vẻ mặt bình tĩnh, không thấy gợn sóng, cô đem ly nước nóng duy nhất đưa tới trước mặt Cù Dịch Minh:
“Tại sao chú hỏi vậy?”
Cù Dịch Minh nghe thấy Tô Noãn giống như không có việc gì hỏi lại, nhìn thân thể gầy yếu của cô, ánh mắt thâm thuý mà dịu dàng, chỉ yên lặng trong chốc lát, mới sâu kín mở miệng:
“Ba của con tên thật là Chu Kỳ Minh, là người Lĩnh Nam ở cửa Thanh Nham, có đúng hay không?”
“Đúng hay không rất quan trọng sao? Chú không phải sớm đã có đáp án rồi sao?”
Tô Noãn rót ly nước cho mình, sau đó bưng lên đưa đến bên miệng, tinh tế nhấp một miếng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía ánh mắt phức tạp của Cù Dịch Minh, nhàn nhạt nở nụ cười ấm áp, nụ cười kia cực kỳ giống một luồng nắng sớm ban mai trong ngày mùa đông.
Cù Dịch Minh nhìn vẻ mặt không thay đổi của Tô Noãn, cô lần này hình như cũng không cảm thấy bất an sợ hãi, chỉ là thản nhiên nói lên một sự thật, Cù Dịch Minh gật gật đầu:
“Chú có đáp án, nhưng chú càng muốn biết đáp án của con, nha đầu, con cũng biết chứ?”
“Có biết hay không đối với tôi mà nói, sớm đã là chuyện râu ria, chú yên tâm, tôi chưa từng nghĩ tới muốn thay đổi cuộc sống hiện tại, tôi không có mẹ, trước kia không có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-moi-cua-quan-ngoai-giao/1534169/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.