🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bữa ăn tối sau chuyện nước chanh liền kết thúc, sau khi tạm biệt vợ chồng Long Sĩ Hào, Lục Cảnh Hoằng liền đưa Tô Noãn trở về khu phố cổ, ở giao lộ của khu phố cổ xe không vào được, bởi vì một chiếc xe tải cản đường chiếm hơn phân nữa con đường vốn đã hẹp.

Hai người đi trên con đường mờ tối, con đường lát xi măng gồ ghề cứng ngắc, gió thổi bay tóc cô rối loạn, trong lúc bất chợt, cô phát hiện hình như cô nên cắt tóc rồi, tóc mái quá dài che đi ánh mắt của cô.

Mùa đông ban đêm, lạnh đến xương cốt cũng phát ra tiếng kêu hí hí bi ai, nhưng mà, bông tuyết lại không thích bầu trời mùa đông phương Nam, cho nên rất ít có tuyết rơi.

Lục Cảnh Hoằng bỗng nhiên nhẹ nhàng cầm tay cô, Tô Noãn nghi hoặc nhìn lại, không nhìn thấy sắc mặt khác thường của Lục Cảnh Hoằng, anh như trước cũng không có nói gì với cô, chỉ là im lặng nắm tay cô hướng tầng lầu nhà cô mà đi.

Tô Noãn không để lại dấu vết rụt tay lại, nhưng không thoát được lòng bàn tay anh, cũng không ngoan cố giãy dụa nữa, tiễn cô đến bên dưới lầu, hai người tương đối mà đứng, lại không tìm thấy đề tài thích hợp.

Lục Cảnh Hoằng sao lại nhìn không ra Tô Noãn tránh né, loại tránh né này phát sinh sau khi kết thúc buổi ký tên bán sách, anh suy xét lại lời nói cùng việc làm ngày hôm nay, lại không tìm ra được chỗ sai lầm nào.

Anh nhìn Tô Noãn dưới ánh trăng sắc mặt hơi có vẻ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-moi-cua-quan-ngoai-giao/1534147/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.