Tới ngày ký tên bán sách, Tô Noãn sáng sớm liền, vội vã chưng diện một chút, mặc một chiếc váy màu trắng dài đến gối, bên ngoài khoát chiếc áo bông màu nhạt, trên chân mang một đôi giày thể thao sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái rất vừa ý, cũng rất yên tĩnh.
Lâm Gia Gia thực có nghĩa khí tuyên bố cùng đi hiện trường giúp một tay, mặc dù Tô Noãn nghĩ, người chân chính mua sách sẽ không nhiều, một nhiếp ảnh gia nhỏ bé giống như cô vậy, nếu có thể bán ra một rương cũng là kỳ tích.
Người phụ trách của nhà xuất bản đã đem những thứ liên quan đến ký tên bán sách đưa đến dưới sân rộng trong cao ốc Cường Thịnh, Tô Noãn tới nơi thì nhìn thấy ở ngay cửa dựng một tấm bảng tuyên truyền, là giới thiệu về cô.
Đương nhiên đối với cô mà nói chuyện này có cũng được mà không có cũng không sao, Tô Noãn nhìn thấy Kiều đứng bên cạnh bảng tuyên truyền, anh cười như không cười hướng Tô Noãn gật đầu, hình như là đang chờ đợi cô.
“Tô tiểu thư, Lục bộ có vài việc cần phải xử lý, cho nên kêu tôi tới trước giúp một tay.”
Khoé mắt Tô Noãn nhìn lên cao ốc Cường Thịnh, mỗi lần chỉ cần vừa nghĩ tới cô lại một lần nữa hành động như đứa ngốc, liền cảm thấy muốn chui xuống đất, có thể có đôi khi muốn tự hỏi một chút, liền lại nghĩ thông, cô ở trước mặt Lục Cảnh Hoằng vốn không có chút chí khí gì, giống như giờ phút này, tất cả của cô đều nương nhờ vào anh.
Mấy vị bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-moi-cua-quan-ngoai-giao/1534145/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.