Lời nói bén nhọn kích động ở bên tai, Tô Noãn nghe thấy lời nói như vậy, một nét thê lương thoáng hiện qua tâm tình yên lặng, sau đó linh hồn cô lại quên mất loại tâm tình khổ sở này, cô chỉ lẳng lặng nhìn tấm ảnh trên mặt đất.
Cô nhìn người phụ nữ trong hình, mặt mày xinh đẹp tuyệt trần, cũng là ảm đạm lạnh lùng, ảnh chụp gia đình cũng không thấy được cảm giác lúc hạnh phúc mỹ mãn, mặc dù đứa trẻ trong ngực người đàn ông cười đến giống như tiểu Tinh Linh.
Thì ra đây chính là chân tướng cuối cùng, mẹ của cô đã có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn có một cô con gái được bà vô tư yêu thương.
Trên khuôn mặt trắng nõn lập tức hiện lên vết bầm nhàn nhạt, Tô Noãn thế nhưng không có rơi một giọt nước mắt, hai tay cô bất giác dùng sức nắm lấy ống tay áo, hung hăng dùng sức, nhưng mà trên mặt lại bình tĩnh không gợn sóng.
“Vì sao hết một lần hai lượt coi thường lời tôi nói…chẳng lẽ điều kiện tôi đưa ra với cô còn chưa đủ sao!”
Giọng nói của Niếp Hiểu Dĩnh có chút run rẩy, Tô Noãn không biết bà vì sao có bộ dạng run rẩy như vậy, là bị cô chọc tức hay sao?
Tô Noãn không để lại dấu vết chê cười một tiếng, hơi ngẩng đầu, ngưng mắt nhìn Niếp Hiểu Dĩnh bởi vì tức giận mà khuôn mặt xinh đẹp hơi vặn vẹo, thấy được khoé mắt bà tinh tế loé lên sáng bóng.
Vừa rồi một cái tát dùng sức kia, tựa hồ là muốn làm cho cô lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-moi-cua-quan-ngoai-giao/1534140/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.