Tim rất tốt, cũng không còn xuất hiện dấu hiệu kỳ lạ, nhưng mà phải nhớ mỗi tháng tới bệnh viện một lần, để làm kiểm tra cố định.”
Ngồi ở trong phòng tràn đầy mùi thuốc khử trùng, hai năm nay Tô Noãn nghe bác sĩ khám bệnh, lời nói cũng không chút thay đổi, phối hợp gật đầu, cầm tâm điện đồ mỉm cười nhìn sang bác sĩ.
“Tôi biết rồi, bác sĩ Lý.”
Lý Nham Dung quay đầu, đối diện nụ cười đạm mạc ấm áp của Tô Noãn thì trái tim như dừng lại, ánh mắt âm trầm cũng theo đó mà ôn hòa mấy phần, ngồi trở lại trên ghế, bắt đầu gõ lên bàn phím, tên thuốc liên tục xuất hiện trên màn hình máy vi tính.
“Thật ra thì, cô có thể giống như Thiếu Thần, gọi tôi là học trưởng, dù sao…”
Ánh mắt Lý Nham Dung dán vào màn hình máy tính, tùy ý mở miệng, lời nói đến một nữa, mới phát giác mình nói sai, miễn cưỡng ngưng lại, có chút lo lắng nhìn về phía Tô Noãn, vẫn như cũ đập vào mắt là nụ cười bình tĩnh.
Hai năm sau, lần nữa nhắc tới Thiếu Thần, cô đã không lệ rơi đầy mặt, chỉ là an tĩnh mỉm cười, giống như tất cả bất hạnh đều chưa từng xảy ra trên người cô.
Cũng không bao lâu, cửa phòng làm việc của bác sĩ khoa tim mạch bị gõ, Tô Noãn thu lại nụ cười nhạt, quay đầu lại thì thấy một y tá xách một cái bao thuốc đi vào.
“Bác sĩ Lý, đây là thuốc anh cần.”
Lý Nham Dung nhận lấy bao thuốc, nói tiếng cám ơn với y tá, liền bắt đầu kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-moi-cua-quan-ngoai-giao/1534119/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.