Chương trước
Chương sau
 

Loại cảnh giác này không phải vì quan tâm đến cô, mà là đang cảnh giác với công ty đối thủ mà thôi.

Giống như Giang Ly trước mắt còn đang có sức nóng trong giới giải trí, đầu quân cho công ty nào, cũng đều là cây lắc tiền hiếm có. Cho nên Tiêu Nghiễn Chi mới không nỡ buông tay.

Là bởi vì trước mắt cô có thể mang lại lợi ích cho Giang Ngu, cũng không phải do Tiêu Nghiễn Chi có tình cảm đặc biệt với cô.

Điều này Giang Ly biết rõ.

Giang Ly ấn mi tâm, giải tán những người khác, chỉ để lại chị Trần, lúc này mới thấp giọng hỏi một câu:

“Chị Trần, hợp đồng gia hạn với Giang Ngu chị đã ký chưa?”

Nhìn khuôn mặt bình tĩnh lạnh lùng của Giang Ly, ánh mắt chị Trần lóe lên chút ngoài ý muốn: “Ly Ly, Tiêu tổng không nói cho em biết sao?”

Giang Ly ngẩng đầu.

"Tiêu tổng đồng ý để chị thành lập công ty với em, điều kiện là em phải trả hết tất cả những gì em nợ Giang Ngu."

Nghe vậy, Giang Ly hơi giật mình.

Những thứ cô nợ Giang Ngu? Ngoại trừ tiền ra, cũng không có thứ gì khác đúng không?

"Sau khi nói chuyện điện thoại với em ngày hôm đó. Chị đã nghĩ không thể để em một mình xử lý những việc này, vì vậy đã tự mình đến nói chuyện với Tiêu tổng."

"Hắn so với tưởng tượng của chị thông tình đạt lý hơn nhiều, đáp ứng rất nhanh." Lúc chị Trần nói, thần sắc trên mặt rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm.

Giang Ly không nói gì.

Có lẽ Tiêu Nghiễn Chi đã thật sự không thể chờ đợi được muốn nhanh chóng xóa bỏ quan hệ với cô, ngay cả chị Trần cũng đưa cho cô.



Cô nên biết ơn đúng không?



Vốn tưởng rằng quay xong cảnh kia, Giang Ly đã giữ ấm rất tốt. Nhưng đến khi chạng vạng, cô vẫn không may bị sốt cao.

Dù sao màn mưa nhân tạo của đoàn phim cũng không phải nước mưa tự nhiên. Nhiệt độ nước chắc chắn sẽ thấp hơn, thân hình gầy gò của cô không chịu nổi khi mặc bộ quần áo mỏng manh như vậy. Hơn nữa còn là từ đầu đến chân đều ướt sũng.

Giang Ly một mình cuộn tròn trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ ở Thụy Uyển, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh, nhưng cô vẫn cảm thấy rất lạnh.

Cô ấy lạnh đến mức xương cốt cũng run lên bần bật.

Dù đã uống thuốc hạ sốt nhưng bệnh vẫn không có dấu hiệu thuyên giảm.

Cô sốt đến mê man, đầu óc cũng choáng váng, mơ hồ nghe thấy tiếng chuông điện thoại không ngừng vang lên, như muốn thúc giục cô c.h.ế.t đi vậy.

Cô giãy dụa thân thể, đầu bù tóc rối từ trong chăn thò đầu ra, ngay cả nhìn cũng không nhìn liền bấm nhận điện thoại.

Vừa nghe máy, người đàn ông liền trực tiếp báo địa chỉ một nhà hàng: "Trong vòng mười phút tới, cùng tôi gặp khách hàng.”

Giọng nói trầm trầm của Tiêu Nghiễn Chi mang theo mệnh lệnh, không cho cô được phép từ chối.

Giang Ly thanh âm khàn khàn, mỗi một chữ nói ra đều đau rát giống như bị d.a.o cắt qua cổ họng:

“Bảo Tần Yểu Yểu đi cùng anh.”

Sau đó, cô cúp điện thoại.



Đầu dây bên này, sắc mặt Tiêu Nghiễn Chi lạnh lùng đến cực điểm.



Sắp đến thời gian ước định với Thịnh tổng, Giang Ly lại vô duyên vô cớ giở trò đối với anh?

"Nghiễn Chi, hay là cứ để em đi cùng anh đi.”

Tần Yểu Yểu chớp chớp mắt nhìn Tiêu Nghiễn Chi, muốn thay anh giải quyết vấn đề:

“Có lẽ chị Giang Ly có việc nên không đi được, bình thường chị ấy cũng rất bận rộn mà.”

Hơn ai hết, Tần Yểu Yểu rất mong chờ ngày được thay thế Giang Ly.

Không chỉ là tham gia một bữa tiệc rượu thôi sao? Tần Yểu Yểu không nghĩ mình sẽ làm kém hơn Giang Ly.

Huống chi, cô cảm thấy bản thân mình còn thân thiện hơn Giang Ly nhiều, càng có sức hấp dẫn với một người trưởng thành lớn tuổi như Thịnh tổng. Ông ta chắc hẳn sẽ thích người trẻ trung đáng yêu như cô hơn mới đúng.

Không nhất thiết phải là Giang Ly.

Tiêu Nghiễn Chi không nói một lời, nhưng đứng trước mặt anh, Tần Yểu Yểu có thể cảm nhận được sự u ám xung quanh anh.

Hắn gọi lại cho Giang Ly một lần nữa, nhưng chỉ có tiếng máy móc trả lời, không có người nghe máy. Điều này đã tiêu hao hết một chút kiên nhẫn cuối cùng của Tiêu Nghiễn Chi.

Một đường lái xe đến nhà hàng, sắc mặt Tiêu Nghiễn Chi đều rất lạnh.

Tần Yểu Yểu yên lặng ngồi ở ghế phụ bên cạnh, nhìn mi tâm anh nhíu chặt, lòng ghen tị của cô đối với Giang Ly mọc lên như cỏ dại.

Tuy rằng hiện tại người mà Tiêu Nghiễn Chi sủng ái chính là cô. Nhưng khi gặp chuyện, phản ứng đầu tiên của anh vẫn là nghĩ đến trợ giúp của Giang Ly.

Sắc mặt Tần Yểu Yểu rất xấu. Trong lòng cô âm thầm quyết định, lát nữa đến chỗ Thịnh tổng, nhất định phải biểu hiện thật tốt một phen.

Thịnh Sóc Thành là người nắm quyền của tập đoàn Thịnh Thế, đức cao vọng trọng không cần phải nói. Quyền lợi và vốn liếng trong tay ông, toàn bộ Bắc Thành không ai sánh kịp.

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.