Giang Ly không quá để ý đến chuyện này, chỉ là vội vàng tìm được số phòng, xem lại đúng rồi mới vội vàng vàng đẩy cửa đi vào.
Ngay khi cánh cửa được mở ra, bầu không khí náo nhiệt bên trong đột nhiên im bặt, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Giang Ly đang lao tới.
Tất cả mọi người đều an tĩnh, sắc mặt cũng quái dị.
Có vẻ như sự xuất hiện của Giang Ly đã thay đổi hoàn toàn bầu không khí của bữa tiệc này.
Chỉ có Tiêu Nghiễn Chi nhàn nhã ngồi trên sô pha, thần sắc lạnh nhạt, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì. Hắn giương mắt nhìn Giang Ly, thậm chí trên mặt còn mang theo nụ cười nửa miệng. Như đang chế giễu Giang Ly dễ bị lừa gạt.
Tần Yểu Yểu ở một bên cũng nhìn cô với ánh mắt đang xem kịch, chậm chạp không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào cho cuộc gọi kia.
Đầu Giang Ly ong một tiếng, rất nhanh phản ứng lại.
Cô đã bị lừa!
“Giang Ly, cô… cô thật sự đến đây à?”
Đoàn Dật Bác lên tiếng trước, có chút xấu hổ phá vỡ thế bế tắc:
“Ừ, chuyện là vừa rồi chúng tôi đang chơi trò chơi. Nghiễn Chi thật ra không xảy ra chuyện gì cả.”
“Thật xin lỗi, chị Ly Ly. Vừa rồi em chọn mạo hiểm nhưng thua, phải gọi một người đến đây. Những người khác em cũng không quen, vì vậy em liền gọi cho chị. Chị sẽ không giận em chứ?”
Tần Yểu Yểu cũng phụ họa theo, còn thè lưỡi, nụ cười trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-me-nguoi-cua-tong-tai-vo-tinh/3679929/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.