Sau khi gấu mẹ chắc chắn rằng mình sẽ không bị đuổi đi, cũng sẽ không bị tấn công, liền không kịp chờ đợi nữa, cắn xé lớp da cá voi.
Hai chú gấu con đứng đợi bên cạnh lại giống như Kiều Thất Tịch trước đó, giơ lên hai cặp móng vuốt nho nhỏ gào khóc đòi ăn.
Mà Kiều Thất Tịch so với chúng nó may mắn hơn nhiều, mỗi miếng thịt đều dành cho bản thân, dẫn đến ăn no say.
Hai anh em gấu con chỉ có thể tranh giành từng miếng thịt. Gấu mẹ đang tập trung ăn uống có vẻ như là mới lên chức làm mẹ, chỉ biết ăn một mình không màng sự đời.
Kiều Thất Tịch ngắm gia đình gấu ăn cơm một lát liền tiếp tục vận chuyển thịt cá voi, ây dà, mất một lúc còn chưa đi xem xem, cậu lo lắng có con gấu nào lẻm mất thịt của mình.
Cuối cùng thì không có con gấu bắc cực nào cuỗm thịt của cậu, chỉ có một con Guillemot[1] big gan nhìn chằm chằm, dáng vẻ lưu manh chờ đợi cơ hội ra tay.
Kiều Thất Tịch không cho nó có cơ hội thành công, dọn ra đợt thịt này liền ngồi xuống không đi.
Giang sơn bản thân tự gầy dựng, há lại chắp tay đưa cho một con chim.
Otis đứng đợi ở gần đó, đợi mãi không thấy nhóc gấu trở về, bất đắc dĩ đứng lên rướn cổ tìm kiếm, phát hiện nhóc gấu ở trêи tảng đá đang đánh nhau với Guillemot. Nó quăng tất cả xuống, chạy đi giúp đỡ.
Guillemot nghe thấy tiếng rống của gấu bắc cực, lập tức hoảng hốt chạy trốn mất dạng.
Đoạn thời gian kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-manh-chet-ta-sao/1685035/chuong-17-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.