Edit by: Rùa Rabu
PHẦN 1: GẤU BẮC CỰC - VƯƠNG GIẢ VÙNG ĐỊA CỰC (8.2)
______
Otis tới gần mặt Kiều Thất Tịch, từ hô hấp có thể đoán được đối phương còn đang ngủ say, trong chốc lát sẽ không tỉnh lại.
Trong chu vi 30km quanh đây không có mùi vị của gấu bắc cực xa lạ, cũng không có những loài động vật ăn thịt như cáo trắng hay sói, Otis tạm thời rời đi Kiều Thất Tịch, đi nơi khác kiếm ăn.
Quá trình này có thể mất một giờ, cũng có thể là hai giờ, thậm chí càng lâu.
Đồ ăn có thể được mang về càng sớm quyết định bởi bản lĩnh cùng vận khí của tên thợ săn.
Bản lĩnh của Otis không tồi, chỉ cần có đủ may mắn là sẽ có thể nhanh chóng mang đồ ăn về chia sẻ với nhóc gấu bắc cực.
Nhưng trong cuộc sống lúc nào cũng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Sau khoảng một giờ kể từ lúc Otis rời đi, mảnh băng mà Kiều Thất Tịch đang ngủ bỗng tách ra khỏi đất liền, trôi về biển rộng.
Nói sao nhỉ, hai người bọn họ cộng lại cũng phải hơn 1 tấn. Loại mặt băng không quá chắc chắn như này, thật đúng là không chịu nổi chừng đó trọng lượng, bị nứt ra cũng là hợp lý.
Đáng thương Kiều Thất Tịch ngủ một giấc dậy, trên khuôn mặt lông xù tròn tròn tràn đầy to nhỏ dấu chấm hỏi.
Tui là ai?
Tui ở nơi nào?
Vì cái gì tui cảm giác tui đang di động?
Đại ca gấu Otis đâu?
Bốn câu hỏi liên tục đấm thẳng vào linh hồn, hỏi xong kinh sợ, hỏi xong run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-manh-chet-ta-sao/1685022/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.