Khi mà Hạ Vũ cùng Trần Hãn đuổi tới biệt thự Thân gia, Ân Tịch lại một lần nữa bị độc tính phát tác.
"Tôi muốn vào xem cô ấy, có thể chứ?" Hạ Vũ hỏi ý kiến của Thân Tử Duệ.
"Bây giờ cô ấy vẫn còn rất bài xích, chỉ cần cô ấy lên cơn là ai cũng không muốn gặp, cô ấy không muốn để cho bất luận kẻ nào nhìn đến bộ dáng khi lên cơn nghiện của cô ấy." Thân Tử Duệ cúi đầu, có chút đau đớn nói.
"Chẳng lẽ anh chấp nhận để một mình cô ấy phải đối mặt sao? Cô ấy càng khó chịu càng khát vọng người ta quan tâm, chẳng lẽ điểm này anh cũng không biết sao? Nếu là như thế này, anh còn xứng nói yêu cô ấy sao?" Hạ Vũ cả giận nói.
Trần Hãn ở một bên gắt gao lôi kéo tay cô, ý bảo cô ổn định cảm xúc một chút.
"Cô nghĩ rằng tôi không nghĩ được như cô hay sao?" Thanh âm của hắn thực bình tĩnh, lời nói của Hạ Vũ tuyệt không chọc giận hắn.
"Anh đã nghĩ vậy, vậy vì cái gì anh không cùng cô ấy?" Trần Hãn nghi hoặc hỏi.
"Bởi vì tôi yêu cô ấy, cho nên tôi tôn trọng cô ấy." Đầu của hắn nghiêng sang một bên, thanh âm có chút khàn khàn, "Tính cách của Ân Tịch từ nhỏ đã cứng cỏi, đừng nhìn bề ngoài cô ấy nhu nhược, trong lòng cũng không chịu thua, chỉ cần cô kiên định làm chuyện chính mình cần làm, liền nhất định sẽ hoàn thành, mà thuốc phiện, chuyện cần ý chí rất lớn, nếu chính cô ấy có thể kiên định ý chí này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-giau-mat/1299058/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.